Diệp Mộ Sanh cảm giác được thân thể của Chu Lạc Ly có chút khẽ run, lại nghĩ đến hắn có bệnh trầm cảm, vì thế Diệp Mộ Sanh dùng ngữ khí mềm nhẹ, ôn nhu dò hỏi “Lạc Ly, anh làm sao vậy?”

“Diệp Mộ Sanh.” Chu Lạc Ly gắt gao mà ôm Diệp Mộ Sanh, đem hàm dưới dựa vào trên vai Diệp Mộ Sanh, nhắm mắt lại, ngửi thấy trên người Diệp Mộ Sanh có hương sữa tắm nhàn nhạt, tiếng nói của hắn nghẹn ngào gọi tên Diệp Mộ Sanh.

“Ừm, tôi ở đây.” Diệp Mộ Sanh do dự một lát, nâng tay lên nhẹ nhàng vỗ lưng Chu Lạc Ly nói.

“Diệp Mộ Sanh, cậu có thể đừng rời khỏi tôi không?” Khi Chu Lạc Ly hỏi ra những lời này, hắn đem người trong lòng ngực ôm chặt hơn nữa.

“Sẽ không, tôi sẽ vẫn luôn ở bên cạnh anh.” Diệp Mộ Sanh không cần nghĩ ngợi trả lời luôn, thanh âm nhu tình, ngữ khí lại thập phần kiên định.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play