Ngày hôm sau
Đây là ngày thứ hai cậu ở đây.sau khi ăn sáng xong ông thẩm goi cậu tới
Ông thẩm:ngô an cháu học lớp mấy rồi
Ngô an:dạ lớp 5 ạ
Ông thẩm: vậy cháu có thể truyển trường được không tới chỗ này học thành phố a
Ngô an:dạ được ạ
Ông thẩm:ngoan sau khi hết kì nghỉ hè cháu sẽ học trường mới
Ngô an: vâng ạ
Sau khi nói truyện cùng ông thẩm xong cậu lại ra ngoài vẽ nhưng hôm nay cậu không ngồi ở góc cây nữa mà ngồi trên bàn nhỏ cạnh gốc cây 🌲 cậu đang ngồi thì có người tới
Vũ hưu:xin chào nhóc xinh đẹp
Ngô an có chút giật mình:xin chào anh
Vũ Hưu: nhóc đang vẽ
Ngô an gật đầu
Hạ thư: cậu vẽ đẹp thật nha. Xin chào tớ tên vũ thư 10 tuổi còn cậu thì sao
Ngô an: tôi tên ngô an 10 tuổi
Hạ thư: chúng ta bằng tuổi nhau nhưng nhìn cậu hơi bé à
Vũ hưu: thì nhóc ấy bé vậy rồi sẽ lớn ai to như em
Hạ thư:anh….anh ..anh
Đánh đuổi vũ hưu
Thẩm lục:em thích vẽ sao
Ngô an lắc đầu
Thẩm lục: vậy tại sao em lại vẽ
Ngô an:em không có bạn nên vẽ
Thẩm lục: vậy sao em có thể đi chơi cùng tụi anh
Ngô an: thật sao
Thẩm lục gật đầu
Ngô an: cảm ơn anh
Vũ hưu:hai người nói gì vậy
Hạ thu: chúng ta cùng đi chơi đi
Vũ hưu:em chỉ biết chơi thôi sao
Hạ thu:kệ em. Hứ
Vũ hưu:đi thôi
Hạ thư:đi thôi ngô an
Ra tới cổng cậu còn thấy mấy người nữa ở ngoài
Quý vĩ:bên này
Ba người đi tới
Yên tâm:sao mày ở đây ai cho mày đi
Hạ thư: thì sao cậu ấy đi liền quan gì tới cậu
Yên tâm: nó cũng xứng sao chỉ là một thằng ăn nhờ ở đạu
Thẩm lục: tôi cho cậu ấy đi cô có ý kiến
Yên tâm:ko em chỉ sợ nó phá bầu không khí thôi
Thẩm lục: nếu không đi có thể ở nhà
YÊn chi:tâm tâm
Yên chi: chúng ta đi không muộn
Yên tâm:sợ là không đủ chỗ nha chúng ta có 6 người thêm cậu ta là 7 chỗ không đủ
Hạ thư: cậu ấy có thể ngồi cùng tôi
Yên tâm: với cơ thể này của cậu có thể sao
Hưu vũ: để nhóc này ngồi cùng anh đi
Yên tâm:sao có thể em không muốn ngồi cùng cậu ta
Thẩm lục: ngô an sẽ ngồi cùng tôi
Quý vĩ: như vậy đi ha
Mọi người lên xe hai chiếc xe nối đuôi nhau đi. Cậu ngồi trên đui anh thẩm lục
Ngô an"biết vậy từ đầu ở nhà" ngại
Thẩm lục nhìn ngô an bất cười: không có gì phải ngại em còn nhỏ
Ngô an: vâng
Cậu ngồi tựa vào ngực anh thẩm lục một lúc cậu liu diu ngủ thiếp đi
Thẩm lục nhẹ giọng:ngô an ngô an
Ngô an tỉnh dậy lơ mơ “phải rồi mình đang trên xe”
Thẩm lục bế cậu xuống xe
Ngô an:đi đâu vậy
Thẩm lục:cắm trại
Ngô an bừng tỉnh:anh em xin lỗi em ngủ quên anh thả em xuống đi
Thẩm lục: không sao. Thả ngô an xuống
Mọi người cùng nướng thịt rồi cắm lều ⛺ rồi ngồi bên bếp lửa và yên chi hát ngô an ngồi vẽ lại hết tất cả vì đối với cậu vẽ tranh giống như là cái cách cậu lưu lại kỉ niệm
Quý vĩ: chúng ta bốc thăm xem ai ngủ với ai nè
Vì sau khi bảy người đến thì còn có thêm bốn người nữa mọi người tranh nhau nên phải làm cách này 5 người một lều ⛺
Hạ thư ngô an thẩm lục quý vĩ vũ hưu yên chi yên tâm một lều. Nói là lều vậy thôi chứ thật ra giống một phòng hơn ngô an nắm giữa bên phải là thẩm lục bên trái là hạ thư bên hạ thư là vũ hưu bên cạnh vũ hưu là quý vĩ còn bên cạnh thẩm lục bên trái là yên chi bên yên chi là yên tâm
Hạ thư: chúng ta kể truyện ma đi
Vũ hưu: được nha anh sẽ kể. Có một nhóm người đi cắm trại sau khi họ ăn uống xong họ đi ngủ trong lúc họ ngủ có một người tỉnh dậy người đó đã thấy một cái bóng trắng đứng bên lều người đó tưởng ai nên đi ra thì nghe tiếng khóc huhuhu
Ngô an run rẩy “sao lại kể truyện ma cơ chứ”
Thẩm lục:em sợ
Ngô an gật đầu
Thẩm lục: vũ hưu cậu muốn thấy không đi ra ngoài kể và ngồi chờ đi
Vũ hưu: tôi chỉ kể vui thôi mà cậu….. hắn định nói gì đó thì ngừng….. rồi rồi biết cậu bảo vệ vợ rồi không kể nữa ngủ thôi