Hôm nay em đã yêu anh chưa?

Chương 4: Tôi nhìn thấy gì đây??


1 tháng


Lộ Li được anh trai dẫn đi nhà hàng cậu hay đi với gia đình ở kiếp trước.

Quy mô nhà hàng này rất lớn và nổi tiếng ở Yến Thành, muốn ăn ở đây thậm chí phải đặt bà trước 1 tháng, vì thấy cậu thích ăn ở đây cha mẹ Lộ còn mua một ít cổ phần nhà hàng đứng tên cậu.

Nhìn mấy món ăn trước mắt cậu lại nhớ đến tình cảnh của mình ở kiếp trước.

Một Lộ Li cao ngạo được gia đình dung túng sủng đến tận trời tình nguyện vì Tạ Yến An mà xuống bếp học nấu ăn, thậm chí còn học điên cuồng hơn học vẽ mà cậu thích.

Cứ ngỡ mấy món đó sẽ chạm vào trái tim của Tạ Yến An ai ngờ lại chạm đến ngọn lửa nóng đến bỏng tay.

“Lộ Lộ lát nữa cho tài xế đưa em về nhá."

“Sao vậy anh.” Lộ Li đang ăn ngước mặt lên hỏi Lộ Kình Dịch, ánh đèn chiếu xuống khuôn mặt cậu càng khiến ngũ quan trở nên nhu mì, mềm mại.

Lộ Kình Dịch nhìn cậu mà áy náy. Hôm nay anh vốn muốn đưa Lộ Li đi chơi khoay khỏa. 

“Công ty có việc gắp, nên phải về xử lí một chút.” 

Lộ Li cũng không hỏi nhiều, anh trai cậu là giám đốc điều hành nên chỉ có mấy việc rất quan trọng mới đích thân ra mặt xử lí nên chỉ gật cái đầu nhỏ của mình coi như đồng ý nhìn vô cùng ngoan ngoãn.

“Em cứ ăn đi, tối nay về sẽ mua bánh ngọt cho em.”

Lộ Kình Dịch cảm thấy em trai nhỏ của mình ngày càng ngoan, nên lại muốn sủng cậu nhiều hơn.

Một lúc sao Lộ Kình Dịch cũng đi khỏi.

Lộ Li ăn xong thì muốn đi về sinh nên rời khỏi bàn.

Cậu dựa theo trí nhớ của mình mà tìm đường đến nhà vệ sinh nam. Nhưng cách 2 mét trước đường vô Lộ Li nghe thấy tiếng rên rỉ.

Cậu không khỏi nhíu mày.

Đi đến gần hơn, âm thanh kia càng rõ ràng. Lộ Li mang cái khuôn mặt chán nản bố đời khác cái bộ dáng ngoan ngoan kia nãy nhìn sang.

Không nhìn thì không sao thấy rồi cậu không biết dùng câu gì diễn tả miệng phun ra hai chữ.

“Dâm dục.”

Hai từ như mang theo khí thế bức người khiến 2 kẻ đang làm bậy kia ngừng lại.

Nhìn rõ dáng vẽ hai người cậu lại không khỏi châm chọc lần nữa.

“Hai vị thiếu gia nghèo đến nỗi khách sạn cũng không thuê được để làm tình rồi à? Sao mà đến đây làm nhau y như 2 chó con phát dục không có chỗ phát tiết mà làm trước mặt mọi người.”

Hai người này chính là Tạ Yến An và An Tố.

Lộ Li nhìn cái tư thế kia không khỏi nghĩ đến cái cuốn tiểu thuyết nát kia.

Miêu tả An Tố là mỹ nhân thông minh quyến rũ dâm loạn hết kẻ này đến kẻ kia không thể thoát khỏi lòng bàn tay An Tố.  

Bên này An Tố đang vùi mình vào lồng ngực của Tạ Yến An, khuôn mặt vừa đỏ vừa đen.

Bầu không khí ám nguội vẫn chưa tan hoàn toàn, tự nhiên đâu đó mùi tanh rất nhẹ lại sộc vào mũi Lộ Li.

Ô đệt, ngày gì đây? Tôi nhìn thấy gì đây??

Tâm trạng muốn đi vệ sinh của cậu muốn ngừng lại rồi. Cậu chỉ nghĩ tốt nhất bây giờ nên kêu quản lí nhà hàng đập nát cái nhà vệ sinh này rồi xây lại. 

Nhưng nghĩ đến hai người này là Tạ Yến An và An Tố cậu lại không nhịn được mồm mà nói thêm. 

“Hai người còn tính ở đây mà không đi tìm khác sạn à? Tôi thấy cái cậu đang úp vào lồng ngực kia đang hưng phấn như dùng thuốc đấy, cận thận ngừng giữa chừng không ra được mà nghẹn chết cậu ta."  

Tạ Yến An không nhận ra Lộ Li, gã cũng nào quan tâm cậu là ai, chỉ biết gã hiện giờ rất sung sướng muốn đuổi cái tên trước mắt là Lộ Li ra ngoài.

Còn An Tố cũng chưa gặp cậu lần nào, lần đầu gặp cảnh này thì đang khóc trong lòng ngực gã mà thầm nghĩ tên này quyến rũ mình làm việc này, thậm chí còn ngon ngọt nói ở đây không có camera chỉ làm một chút, ai ngờ giữa chừng lại có người đi vào.

Tạ Yến An không biết lấy đâu ra một tấm thẻ ném về phía cậu.

“Cầm lấy rồi cút ra ngoài.”

Lộ Li không nghe giọng kia dường như rất mất kiên nhẫn và vui vẻ cầm lấy tấm thẻ nhìn nhìn.

“Trong đó có 10 vạn cầm rồi cút đi, xem như không có chuyện gì.”

10 vạn??? 

Lộ Li không khỏi cười lớn một tiếng, nước mắt sinh lí không nhịn được mà rơi ra một giọt ở đuôi mắt.

Tạ Yến An nhìn kĩ gương mặt kia lại sững sờ, dường như nhịn không nổi nữa.

An Tố bên này liền rên một tiếng nghe rất mê hoặc.  

“Ô, mù mắt tôi rồi, tốt nhất 2 người nên cầm 10 vạn này đi mua vài tấn bao cao su hay thuê khác sạn để tiện hành sự đi, chứ nhìn kiểu làm ở đây kia tội nghiệp mấy người dọn dẹp vệ sinh lắm.”

Lộ Li thật sự rất muốn chọc tức chết hai kẻ này. Nhưng mùi tanh kia khiến cậu khó chịu đành phải từ bỏ.

Lộ Li ném tấm thẻ trả lại, xoay người rời đi còn không quên nói.

“Thật ra trong nhà vệ sinh thường hay có mấy kẻ biến thái hay lắp camera nhìn lén lắm đó, không chừng ngoại trừ tôi cũng không khỏi có người khác theo dõi 2 người làm chẳng hạn.”

“Cậu..”

Tạ Yến An tức đến không phản bác được, nhìn cậu rời đi cơn nghẹn của gã và An Tố hình như không nhịn được nữa rồi.

"A..Yến ca..liệu tên kia có ăn nói lung tung hay không.."

"Không sao một tên hề mà thôi, một lát nữa anh sẽ điều tra cậu ta."

“Vâng..a~”

Không còn gì vướng bận gã cũng chả thèm câu nệ gì nữa trực tiếp đè người trên buồng vệ sinh.

Bên này Lộ Li ra ngoài không khỏi cảm thấy thoải mái, châm chọc người khác đúng thật là vui mồm chết đi được.

Cậu đi ra ngoài ngồi lên xe trở về, tâm trạng rất tốt.

___

“Tạ tổng, bên Tạ lão gia với Du phu nhân đã hành động rồi.”

Tạ Phong Lan cười khẩy một tiếng như đoán được trước mọi việc diễn ra.

“Lão già đó nếu biết tôi không chết thậm chí còn tóm được đuôi lão chắc sẽ tức chết.”

Tạ Phong Lan hắn là người trùng sinh. Kiếp trước hắn vì vụ nổ máy bay kia mà chết nhưng linh hồn hắn vẫn còn.

Hắn cứ thế làm linh hồn mà sống bên Lộ Li rất nhiều năm, chứng kiến mọi việc diễn ra, hắn cứ nhìn người thương trước mắt mình mà không thể làm gì, dần dần nhìn cậu uất hận mà chết đi hắn cũng tan biến theo.  

Tạ Phong Lan nhìn lại kiếp trước của mình, vốn dĩ năm đó hắn nghe tin Lộ Li vì Tạ Yến An mà rời khỏi người nhà hắn mới vội vã trở về để cướp người rồi bị tính kế.

Không ai biết trong mấy năm đó hắn ở thực thể linh hồn mà chứng kiến cậu dốc hết tâm sức vì tên khốn Tạ Yến An rồi bị gã tính kế lợi dụng.

Cũng không ai biết mấy năm đó hắn làm một linh hồn biết đau, biết buồn, biết vui.

___

Ra lại một anh công si tình.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play