Hoa Liên Dật cho đến khi bị gọi đi quay phim, vẫn chưa suy nghĩ ra lý do Vu Kha giận dỗi.
Trước khi ra khỏi cửa, anh quay lại nhìn Vu Kha đang nhìn màn hình điện thoại một cách tẻ nhạt, cuối cùng vẫn không thể không nói: “Một hồi anh sẽ yêu cầu trợ lý mang đồ uống đến cho em, em muốn uống gì?”
"Cà phê, đắng, có đá không đường." Vu Kha trả lời một cách buồn bã. Dù có oán trách, dù có giận dỗi, nhưng vẫn phải ăn và uống mà!
"Không được." Hoa Liên Dật không chút nghĩ ngợi từ chối, nhưng trong chớp mắt lại nhìn thấy đôi mắt ướt đẫm của Vu Kha, anh mềm giọng: “Dạ dày của em không tốt, không nên uống quá nhiều cà phê. Bằng không , anh sẽ yêu cầu mang đến cho em một ly trà sữa?”
"Thôi đi, mang cho em một chai coca lạnh và một phần cánh gà cay đi." Vu Kha đã nhượng bộ một cách đáng kể.
Hoa Liên Dật cười khổ, đứa nhỏ này... chỉ muốn ăn những thứ đồ ăn vặt này!
Ban đầu anh muốn từ chối, nhưng khi thấy ánh mắt đáng thương của Vu Kha, anh chỉ có thể gật đầu. Thôi đi, coca cũng tốt hơn là cà phê nguyên chất…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play