Bàn ăn nhà họ Kha luôn an tĩnh và bình thản. Ngoài tiếng bát đũa va chạm, hoặc thỉnh thoảng vài câu nhắc nhở liên quan đến việc ăn uống, mọi lúc khác đều rất yên lặng.
"Kha Bảo, con làm gì vậy, không biết anh cả ghét nấm hương à?" Vừa nói, bà Vu vừa đưa tay gắp đi một đũa nấm hương thừa trong bát của con trai lớn.
Kha Bảo ngoan ngoãn gật đầu: “Con biết ạ. Nhưng mà mẹ không phải nói là không được kén ăn sao ạ? Con chỉ muốn anh cả ăn chút nấm hương thôi, để khỏi thiếu chất dinh dưỡng!”
Nói xong, cậu lại gắp một miếng nấm hương to vào bát anh cả, rồi lấy vẻ mặt ngoan ngoãn cầu khen, nhìn anh cả bằng đôi mắt to ửng đỏ ngấn nước.
Bà Vu nhất thời nghẹn lời. Thằng bé này, mới nãy còn gắp cà rốt thái hạt lựu ra cho anh hai ăn, giờ lại hùng hồn lý lẽ.
Anh cả cũng không giận, ngược lại hiếm hoi dịu dàng gắp một đũa cà rốt thái sợi vào bát Kha Bảo.
"Ngoan, em nói rất có lý, vậy anh ăn nấm hương, em ăn cà rốt nhé." Muốn ăn thì mọi người cùng ăn, cùng nhau tổn thương nhau nào!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT