“Anh làm gì vậy? Sao lại chắn trước mặt chúng em? Sắp đi diễn rồi, lỡ bị thương thì sao!”
Vu Kha vừa lột quần Hoa Liên Dật vừa tức giận nói. Tuy nhiên, vì sự chen ngang của Tiếu Tiếu, khí thế của cậu đã giảm đi phần nào. Giờ đây, cậu cau mày lầm bầm không vui, nhưng trong mắt Hoa Liên Dật lại trở thành là đang làm nũng.
Anh vươn tay vuốt ve khuôn mặt Vu Kha, dỗ dành: “Thật không sao đâu, cái chậu An An cầm nhỏ, lỡ có ném trúng người cũng không đau. Hơn nữa, thật sự không va chạm gì cả.”
Vu Kha liếc anh một cái, tiện thể ngồi xổm xuống lột quần Hoa Liên Dật đến tận cùng: “Nhấc chân lên!”
Hoa Liên Dật rất phối hợp nhấc chân lên, sau đó để Vu Kha cẩn thận nhìn trước nhìn sau.
Ừm, da chân không đỏ, không bị thương. Xem ra, lưng cũng không bị thương. Vu Kha lúc này mới trở nên bình tĩnh hơn, quay người lôi một chiếc quần của bố ra cho Hoa Liên Dật mặc. Ừm, quần của mình quá bó sát, anh Dật mặc không vừa. Nghĩ một lúc, cậu lại tiện tay lấy một chiếc áo khoác của bố.
Còn về việc bố hoặc anh Dật của mình có cảm nghĩ gì về điều này...Kha Bảo tỏ vẻ, điều này không nằm trong phạm vi cân nhắc của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT