Quý Minh Châu ngây ngẩn nhìn người trước mắt chăm chú, nhẫn nhịn cảm giác chua xót khó hiểu xộc lên chóp mũi.
Cô cảm thấy mình có rất nhiều lời muốn nói, cũng có rất nhiều nghi vấn. Kết quả, đến giây phút này, trăm ngàn cảm xúc dâng tràn trong lòng nhưng cô lại không biết phải biểu đạt ra sao.
Tựa như thùng nước không ngừng được đổ nước vào, cho đến khi được đổ đầy, thứ hiện ra trước nhất cũng chỉ là làn nước trào dâng vượt qua mực nước mà thôi.
Nhưng bầu không khí tĩnh lặng này không kéo dài quá lâu, Giang Tịch mở lời trước: “Dạ tiệc sau đây em đừng đi nữa.”
Nói đoạn, động tác xoa bóp trong tay anh vẫn không ngừng lại, “Nếu tự em có thể làm được thì đi rửa mặt rồi ngủ trước đi.”
Vì trước đó Lâm Man Hề đã đề nghị hai người về ở trước một ngày, bị Giang Tịch từ chối ngay. Nhưng tiệc sinh nhật được tổ chức ở nơi này, cho nên tối nay chắc hẳn hai người phải ở lại nhà họ Giang.
“Anh có bảo tôi đi tôi cũng chẳng muốn đi nữa...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play