Quý Minh Châu cứ thế cắn môi Giang Tịch một hồi, sau đó cô giống như một con ma men, không dời Giang Tịch một giây nào. Tùy tiện làm loạn, chỉ biết gặm cắn lung tung, hoàn toàn không có phương hướng và mục tiêu đáng nói, gần như là không theo quy tắc nào.
Hai người dính sát vào nhau, bất kể là người bên trên hay kẻ bên dưới, hoàn toàn không có một chút kẽ hở giữa họ. Tuy bây giờ là mùa đông nhưng trong phòng lại ấm áp, hơi thở nóng rực của hai người gần như phả hết vào cần cổ của đối phương.
Giang Tịch bị mắc kẹt trong vị trí do hai người quấn quýt mà thành, không tài nào thoát ra được.
Vì Quý Minh Châu bạo dạn giang chân ngồi trên người anh, cặp giò mềm mại của cô dính sát vào anh, lực độ trên đôi môi cô càng mạnh hơn.
Bị cô đập mạnh một cái, Giang Tịch khẽ hự một tiếng, sau đó anh duỗi cánh tay thon dài ra, ngăn những động tác lung tung của cô.
“Em có biết em đang làm cái gì không?” Câu hỏi này của anh như tình ý mê hoặc thoát ra từ giữa đôi môi của anh, say mê dụ dỗ người khác.
“A...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play