Tuy câu nói của Quý Minh Châu là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại không phải như vậy, đó hoàn toàn là kiểu câu thông báo chắc nịch.
Trong khi buột miệng nói ra câu này, cô còn cố ý dùng thỏi son cọ qua cọ lại trên cổ áo của Giang Tịch. Tốc độ chậm chạp giống như cảnh phim bị tua chậm lại, kéo dài lê thê.
Giang Tịch để mặc cô làm loạn, vẫn giữ tư thế như cũ, mãi chẳng chịu lên tiếng.
Lúc này đôi mắt đen láy của anh giống như phản chiếu ánh sao, khi nhìn cô chăm chú, ánh mắt anh rất sáng.
Quý Minh Châu cũng chẳng để ý nhiều như vậy, cảm thấy Giang Tịch im lặng thì chính là đồng ý. Tất nhiên là... nếu anh không đồng ý thì cũng phải đồng ý thôi. Bởi vì cho dù thế nào, anh cũng không ngăn được cô.
Cô thong thả đứng dậy, đưa hai tay chậm rãi mở thỏi son ra. Sau đó cô dùng đầu cọ son, vẽ mấy nét vào cổ áo bên phải của Giang Tịch, để lại nét chữ đầy sống động trên đó.
Thể chữ uyển chuyển nhỏ nhắn, đỏ tươi nằm chình ình trên cổ áo, tựa như một bông hoa nở rộ, cực kỳ chói mắt.
Cần cổ của Giang Tịch thon dài trắng trẻo, nhưng nơi cổ áo lại bị tô thành màu sắc này. Thoạt nhìn rất giống quý công tử đi ra từ chốn son phấn ở thời cổ đại.
Hàng chữ tiếng anh kia nối liền vào nhau, xếp thành hai hàng chữ, cuối câu còn vẽ một trái tim to bự chảng…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play