Quý Minh Châu cũng không biết mình thức dậy từ lúc nào. Trong lúc mơ màng, cô chỉ cảm thấy “chiếc gối dài” bên cạnh bỗng có độ ấm.
Cô dụi đầu vào “gối”, dùng đầu chọc lung tung vài cái, cô phát hiện hình như xúc cảm khi sờ vào gối đã trở nên cứng rắn hơn so với hôm qua.
Nghĩ đến đây Quý Minh Châu lẩm bẩm mấy câu, chẳng hạn như: “Dài như vậy đã đành”, “Đằng này sao lại còn cứng như thế”, “Nong nóng nữa”.
Mí mắt của Quý Minh Châu nhấp nháy một hồi, sau đó cô nằm nghiêng rồi mở mắt ra.
Ánh đèn treo trên trần nhà tỏa ra thứ ánh sáng ảm đạm. Trời đã sáng rồi, bên ngoài chìm trong sương mù.
Cô tùy tiện dụi dụi mắt rồi chuyển tầm nhìn sang bên cạnh mình. Sau khi nhìn rõ, cô lập tức ngẩn ra tại chỗ.
Khuôn mặt của Giang Tịch gần trong gang tấc.
Khoảng cách còn gần hơn so với trước lúc ngủ vào tối qua.
Gần đến nỗi cô có thể loáng thoáng nhận ra hàng lông mi đang cụp xuống của anh dài và rậm thế nào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT