Kim Mê nói xong, thư phòng tĩnh lặng đến đè nén.
Sắc mặt Tạ Trì thản nhiên nhưng anh chỉ đang cố gắng khống chế tâm trạng sôi sục trong lòng: “Em biết bản thân đang nói gì không? Hai mươi năm trước, em mới ba tuổi, sao em có thể có mặt tại hiện trường?”
“Anh biết ý của em không phải như thế.” Kim Mê tin Tạ Trì đã đoán ra đáp án từ sớm, chẳng qua đáp án này khó mà khiến người khác tin tưởng, cũng không thể nào chứng minh: “Người ở hiện trường lúc đó không phải Mạnh Xán Nhiên mà là bản thân em.”
Tạ Trì mím môi, bàn tay bên người siết chặt trong vô thức: “Bản thân em là sao? Em muốn nói em không phải Mạnh Xán Nhiên à?”
Trên người cô có quá nhiều sơ hở, cũng có quá nhiều chuyện không thể giải thích rõ ràng nhưng nếu như cô không phải Mạnh Xán Nhiên mà là Kim Mê, vậy thì tất cả đều có thể lý giải rõ ràng rồi.
Chẳng qua chuyện kỳ quái này thực sự tồn tại sao?
Kim Mê nhìn anh, nói ra đáp án anh ấp ủ trong lòng từ lâu: “Trên Ngôi Sao hai mươi năm trước, em gặp anh đang bị thương nên đưa anh về phòng, băng bó vết thương cho anh. Lúc đó vì để dỗ anh, em còn cho anh kẹo, anh chọn một viên nhân dâu tây, nói thực lòng em cũng hơi bất ngờ, suy cho cùng năm đó anh mới chỉ tám tuổi em đã có phong thái của một chủ tịch lạnh lùng bá đạo rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play