Tập đoàn Hứa Thị đang điều hành một số thương hiệu trang sức đá quý, gần đây, một trong những món trang sức bằng ngọc bích của họ vừa giành được một giải thưởng lớn ở quốc tế, đang được trưng bày ở khắp nơi trên thế giới.
Thái Vinh không hiểu lắm về thiết kế đồ trang sức, nhưng chỉ riêng việc món đồ trang sức kia được làm từ ngọc bích thì đã cho thấy nó có giá trị không nhỏ. Anh ta nghe nói rằng chiếc vòng cổ này đã kết thúc triển lãm và được hộ tống về nước thành công. Hôm nay, anh ta đến đây, chính là muốn mượn chiếc vòng cổ đó, để Kiều Chi có thể đeo nó đi chụp ảnh tạp chí.
Nhưng anh ta còn chưa nhìn thấy người nhà họ Hứa thì đã bị một tên nhóc trừng mắt nhìn chằm chằm.
“Nhóc là con nhà ai thế? Tại sao lại nhìn chằm chằm tao như vậy?” Mấy năm nay, Thái Vinh vẫn luôn nhận được sự nâng đỡ của nhà họ Vương, công việc ở Điện ảnh Vương Quan vô cùng thuận lợi, có thể hô mưa gọi gió, từ lâu đã quen với việc nói chuyện và làm việc một cách kiêu căng, tỏ ra mình là một con người cao quý.
Đối với chủ tịch Hứa, anh ta còn có thể hạ thấp bản thân để nhờ vả ông ấy giúp mình làm việc, nhưng một tên nhóc con cũng dám trừng mắt nhìn mình như vậy, anh ta mà có thể nhịn thì sẽ không gọi là Thái Vinh.
Thư ký ở bên cạnh nghe thấy tiếng động, vội vàng chạy ra. Sau khi nhìn thấy có vẻ như Thái Vinh đang gây chuyện với Hứa Gia Thượng, cô ấy lập tức càng trở nên lo lắng: “Tổng giám đốc Thái, chủ tịch còn đang mở họp, nếu không hay là anh qua bên này chờ một lát nhé?”
Cô ấy rất muốn mời Thái Vinh rời khỏi chỗ này, sợ rằng anh ta xảy ra xung đột với Hứa Gia Thượng, đắc tội với Thái Vinh chỉ là chuyện nhỏ, nhưng “ông trời con” này thì cô ấy không thể trêu vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT