Tạ Trì có thể hiểu được nguyên nhân mà bà nội làm như vậy nhưng nếu bà nội chỉ muốn tìm một thứ để xoa dịu mối quan hệ giữa mình và Mạnh Xán Nhiên, bà chỉ cần tặng cho họ con chó hay con mèo là được, không cần trực tiếp đưa một đứa bé đến đây.
“Bà ơi, bà đưa thằng bé đến đây, ông bà ngoại của nó có biết không?” Con nít không phải là thú cưng, huống chi còn là một đứa bé năm tuổi, là lứa tuổi cần người lớn chăm sóc: “Lỡ thằng bé gặp chuyện gì ở nhà bọn cháu thì bà phải ăn nói thế nào với người ta?”
“Cháu cứ yên tâm, bà đã báo trước với ông bà ngoại của thằng bé rồi, hai người họ đều bảo để thằng bé đến chỗ cháu thì rất yên tâm, còn định cho Thượng Thượng nhận vợ chồng cháu làm ba mẹ nuôi ấy chứ.”
Tạ Trì: “…”
Bên cạnh sofa, Kim Mê vẫn đang mắt tròn mắt dẹt đối diện với cậu bạn nhỏ. Cậu bé mặc một chiếc áo hoodie dành cho trẻ nhỏ có in hoa, một chiếc quần ca-rô nguyên bộ với áo, trên cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ thông minh dành riêng cho trẻ em.
Nhìn cách ăn mặc thì xem ra người nhà cậu bé vẫn chăm sóc cho cậu bé rất đầy đủ, chẳng trách cậu bé trông bảnh bao, gọn gàng đến thế.
“Mẹ.” Cậu bạn nhỏ mở đôi mắt vừa to vừa tròn của mình, lại gọi Kim Mê một tiếng mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play