Các chị dâu cũng không khách khí nữa, đặt đồ trong tay xuống, tay cầm vũ khí lên đi ra khỏi cửa lớn.

Nhà Miêu Xuân Hồng còn đang quét dọn, trong nhà đã có sẵn dụng cụ đánh người, trong tay cô cầm cây gậy mà ở quê hay gọi là chày cán bột.

Chị Trương thì xách cây chổi to bằng cả cái cổ tay, chị Hàn Kim Hoa càng trâu bò hơn, chạy vào phòng bếp cầm

dao rựa sáng rực rồi đi nhanh ra bên ngoài, Lâm Vãn Thanh chọn một cành mận gai có gai nhọn nằm rải rác cả cành, bình tĩnh bước ra cửa.

Khí thế như vậy xông lên đã dọa sợ cho mấy người Cảnh Hồng Mai đứng ngây ra bên ngoài cửa.

“Làm, làm gì vậy? Các cô còn muốn cắn ngược lại sao?”

“Đúng vậy, chúng tôi là người làm đúng lý lẽ.

“Cũng không đúng, chúng tôi mới là bị hại, các người đâu có phải người bị hại đâu mà!”

Một đám phụ nữ nơm nớp lo sợ, một trong số đó còn có người phun ra mấy từ nghe có vẻ có văn hóa. Các chị dâu bị mấy người phụ nữ này nói ngược lại làm cho bật cười, thật sự là có cha mẹ như thế nào thì sẽ có con như thế, lời này thật sự không sai.

Các chị dâu cũng không muốn nói nhảm với đám người đó nữa, trực tiếp nói ra: “Nói đi, hôm nay các cô muốn bị đánh như thế nào?”

Nhóm người Cảnh Hồng Mai: “???”

Kiêu ngạo như vậy sao?

“Sao lại kiêu ngạo như vậy chứ?!”

Chị dâu Kim Hoa giống như kẻ ác vung d.a.o lớn trong tay lên, rất có khí thế, tỏ vẻ các cô ai dám đi lên, bà đây sẽ bổ sống người đó.

Mẹ nó, thế giới này còn có chỗ giảng đạo lý như thế này à?

Lần đầu tiên người đàn bà đanh đá như Cảnh Hồng Mai cảm nhận được cảm giác bị thương của kẻ chuyên làm chuyện ác.

“Hồng Mai này, đám phụ nữ này không dễ chọc đâu, chúng ta vẫn nên đi thôi”

Những người phụ nữ nói mấy từ văn hóa lúc trước muốn chạy trốn, những người phụ nữ còn lại cũng vội vàng gật đầu phụ hoạ theo.

Được, cô gái tốt không chịu thiệt thòi trước mắt, có bản lĩnh chúng ta sau này sẽ lại tính sổ!

Cảnh Hồng Mai cắn răng: “Các cô nhiều người, nói cái gì là cái đó, trong nhà chúng tôi còn có việc, cũng không tiện ở lại nói chuyện thêm

Mấy người nói xong thì muốn chuồn đi.

Cơ mà ai cho đi? Muốn đi à, không có cửa đâu!

Các chị dâu tiến lên, một người túm lấy một người.

“Làm gì vậy, các cô còn muốn giam giữ người trái pháp luật hay sao?”

Người phụ nữ vừa rồi nói mấy từ văn hoá bắt đầu hét lớn.

Xem ra là một người có văn hóa đây. Lâm Vãn Thanh nhíu mày: “Chị ơi, lời này của chị nói không đúng rồi, giam giữ người trái phép là giữ người ở trong nhà, còn chúng tôi chỉ là không có để chị đi khỏi đây thôi mà, chỉ là..”

“Chỉ là cái gì?” Cảnh Hồng Mai cao 1m4 bị chị dâu Kim Hoa cao hơn 1m6 kéo cổ áo, giống như một tên hề, bản thân vô cùng khó thở. “Chuyện hôm nay các cô còn chưa xin lỗi đâu!” Chị dâu Trương lạnh lùng nói.

“Xin lỗi, xin lỗi cái gì, là thằng con nhà cô… Đứa trẻ này đánh con tôi, tại sao chúng tôi phải xin lỗi?”

Mấy người Cảnh Hồng Mai cảm thấy quá khó tin, tròng mắt đều trợn trừng ra.

“Mẹ nhà cô! Hôm nay nếu không phải Vương Thiết Tử nhà cô đi xốc váy Xảo Xảo nhà tôi lên, con nhà chúng tôi nhàn rỗi không có việc gì làm à mà phải đi đánh thằng con nhà cô? Chỉ có thằng con nhà cô đến heo chó cũng không thèm, đưa tới cửa thì con của chúng tôi cũng không thèm đụng vào mà thôi!”

Chị dâu Trương cười nhạt, Cảnh Hồng Mai bị chửi cho mặt mũi đỏ bừng, tai cũng nóng hồng lên. Trong mắt mọi người đều mang theo ý cười, ngay cả mấy người phụ nữ đi cùng cô ta cũng xem náo nhiệt ở trong lòng, thằng bé Vương Thiết Tử này rất bẩn thỉu, mùa hè có thể nửa tháng không tắm một lần, ở trên cổvuốt một cái tất cả đều là đất..

Vốn chuyện này làm ồn nên gây ra náo loạn cũng không nhỏ, Cảnh Hồng Mai đến nhà người ta gây náo loạn, các chị dâu ở gần đó đều đi ra xem sao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play