Cố Hoài An lấy từ trong túi quân phục ra chiếc hộp sắt được đóng gói đẹp đẽ, vỗ về cậu nhóc nhỏ bé: “Nhiệm vụ kết thúc sớm, đây là sô cô la của chú Triệu!”
“Oa!”
Cố Nhị Tiểu lên tiếng hoan hô, cầm lấy chiếc hộp sắt để cả ba anh em chúng cùng nhau ăn.
Trông thấy lông mày sắc lẹm của Cố Hoài An bị mưa làm cho ướt hết, đôi mắt Lâm Vãn Thanh bỗng sáng bừng, vui vẻ nói: “Phó đoàn trưởng Cố vất vả rồi, uống một bát trà gừng làm ấm người đi”
Nói xong, cô đẩy cái bát trên bàn về phía trước.
Được người đẹp quan tâm, đương nhiên là thấy hạnh phúc rồi.
Khoé môi Cố Hoài An cong lên, cho đến khi thấy hai bát lớn trên bàn là hai bát trà gừng to với mùi thơm cay:
“Hả? Sao lại là hai bát to chứ???”
“Hê hê, cháu với anh trai mỗi người một bát trà gừng đưa cho thím đấy ạ, thím uống không hết nên đưa cho chú đó” Cố Tiểu Nhị nhiều lời cười nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT