Một ngày mưa thời tiết lạnh, dưới núi lại càng ẩm ướt hơn như hôm nay, những đứa trẻ uống một bát trà gừng để xua tan cái lạnh.

“Thím ơi, ngon lắm ạ”

Tiểu Cố An uống làm chiếc miệng chúm chím đỏ ửng lên, cũng không đưa quên cho cô uống.

Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị mỗi người mang một cái bát sang: “Thím à, trời hôm nay lạnh lắm thím, thím cũng uống đi ạ”

Cái này… Lâm Vãn Thanh nhìn hai bát trà gừng to lớn trước mắt, há hốc mồm với đám trẻ, không biết nên nói lời gì.

Đây là hai bát cực lớn đấy! Cô không thể uống hết được.

Trong khi Lâm Vãn Thanh đang lo lắng thì Cố Hoài An toàn thân ướt sũng mang theo khí lạnh bước vào nhà.

“Chú Cố!”

Bình thường lúc trời tối hẳn Cố Hoài An mới trở về, hôm nay về nhà sớm nên đám trẻ đứa nào cũng hưng phấn. “Sao hôm nay chú về sớm thế?”

Cố Tiểu Nhị vội chạy qua, xoay vòng vòng quanh người anh.

Cố Hoài An lấy từ trong túi quân phục ra chiếc hộp sắt được đóng gói đẹp đẽ, vỗ về cậu nhóc nhỏ bé: “Nhiệm vụ kết thúc sớm, đây là sô cô la của chú Triệu!”

“Oa!”

Cố Nhị Tiểu lên tiếng hoan hô, cầm lấy chiếc hộp sắt để cả ba anh em chúng cùng nhau ăn.

Trông thấy lông mày sắc lẹm của Cố Hoài An bị mưa làm cho ướt hết, đôi mắt Lâm Vãn Thanh bỗng sáng bừng, vui vẻ nói: “Phó đoàn trưởng Cố vất vả rồi, uống một bát trà gừng làm ấm người đi”

Nói xong, cô đẩy cái bát trên bàn về phía trước.

Được người đẹp quan tâm, đương nhiên là thấy hạnh phúc rồi.

Khoé môi Cố Hoài An cong lên, cho đến khi thấy hai bát lớn trên bàn là hai bát trà gừng to với mùi thơm cay:

“Hả? Sao lại là hai bát to chứ???”

“Hê hê, cháu với anh trai mỗi người một bát trà gừng đưa cho thím đấy ạ, thím uống không hết nên đưa cho chú đó” Cố Tiểu Nhị nhiều lời cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play