Cô đi vào hầm đào chút khoai lang đỏ, đặt cái bàn nhỏ ở trong sân, trên bàn có thớt thái thịt, dùng d.a.o cắt khoai lang đỏ thành từng miếng làm khoai lang khô.
Đặt bên trong hàng tre trúc, phơi nắng cho khô. Khoai lang đỏ mềm mại thơm ngọt, sản lượng cao, già trẻ đều thích.
Mùa đông đến mà trong nhà không có đồ ăn vặt gì thì lấy khoai lang đỏ trong nhà đã cắt ra đặt vào lồng hấp trong 20 phút. Khi thời tiết tốt đặt ở trong sân phơi hai đến ba ngày là có thể làm thành món khoai lang đỏ khô ăn rất ngon, cắn vào thì mềm, càng nhai càng thấy thơm.
Mỗi ngày sau khi ngủ trưa thì Lâm Vãn Thanh đều tranh thủ chút thời gian làm một ít, làm thành đồ ăn vặt cho bọn nhỏ ăn, đồ nhà mình làm sẽ vệ sinh sạch sẽ hơn.
Bọn nhỏ đều rất thích ăn.
Đặc biệt là khoai lang mật đỏ khi ăn vừa thơm lại vừa ngọt, làm thành khoai lang đỏ khô ăn càng ngon.
Cô đang ở trong sân bận rộn thì Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị cũng thức dậy, vừa nhìn thấy thím đang làm khoai lang đỏ khô thì vui vẻ hoan hô một tiếng, rửa sạch tay rồi chạy tới giúp cô. Giúp thì giúp thôi, ngày thường hai cậu nhóc này không phải không có giúp đỡ cô.
Nhưng mà hôm nay Lâm Vãn Thanh cảm thấy có chút kỳ quái, đặc biệt là Cố Tiểu Nhị vừa rửa khoai lang đỏ vừa thường xuyên nhìn cô rồi cười hì hì.
Bận làm hơn một giờ, Lâm Vãn Thanh cùng hai nhóc rửa sạch mười mấy cân khoai lang đỏ, tất cả đều rửa xong, cắt thành từng lát rồi đặt ở trong nồi hấp rồi treo trên hàng tre trúc.
Làm xong hết thì Tiểu béo ú cũng tỉnh ngủ, mấy đứa nhỏ chạy ra ngoài đi chơi.
Hôm nay trường học cho nghỉ, ngày thường cậu trai cả luôn trầm mê học tập không thể tự kiềm chế, người tập làm mẹ như Lâm Vãn Thanh cũng rất lo lắng mong cậu nhóc Tiểu Trạch này đừng học tập nhiều đến mức choáng váng, cả ngày chỉ biết đọc sách.
Lúc này nhìn thấy anh trai cả chủ động dắt các em trai đi chơi, trong lòng cô rất vui mừng.
Cô ở nhà đạp máy may, chưa đạp được bao lâu thì chị dâu Miêu dắt theo Xảo Xảo tới nhà, nói rằng thôn bên cạnh có một người đồng hương g.i.ế.c heo, có bán thịt heo không cần phiếu thịt, dựa theo giá thịt thị trường mà bán, hỏi cô có muốn lấy một ít hay không.
Lâm Vãn Thanh vừa nghe xong thì lập tức gật đầu, bán thịt không cần phiếu, chỉ cần tiền, chuyện tốt như vậy tất nhiên là không thể bỏ qua.
Trước đây cô còn đang sầu não vì trong nhà không có phiếu thịt, trong nhà mà không có thịt thì không vui, không có thịt thì ăn cơm cũng không ngon. Trong nhà không có thịt là không được.
Chị dâu Miêu nghe xong cũng cười, nói cô nhóc Xảo Xảo nhà chị ấy cũng là người thích ăn thịt, cho nên cha của con bé mới hỏi thăm khắp nơi xem chỗ nào bán thịt mà không cần phiếu chỉ vì muốn cho cô nhóc mỗi ngày đều được ăn thịt.
Nói đến việc này thì Xảo Xảo rất kiêu ngạo: “Cha thương con.
Tiểu béo ú cũng kiêu ngạo: “Thím cũng yêu con
“Chúng con đều là trẻ ngoan” Hai nhóc con đồng thanh nói.
Lại nói đến Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị, cả hai vừa mới bước ra cửa đi được một đoạn đường thì hai cậu nhóc liền nhìn trái nhìn phải, khi không nhìn thấy thím đi theo thì thoắt một phát như cá trạch chạy về phía nhà Tang Tiểu Lan rồi trốn đi.
Tang Tiểu Lan sau khi làm xong việc nhà, theo thường lệ khiêng cái cuốc đi cuốc đất. Nhưng mà cũng không biết vì sao mà hôm nay cô ta rất xui xẻo, vừa mới bước ra cửa đã dẫm phải cứt chó, mãi mới rửa sạch giày thì vừa đi đến chân núi không biết tại sao một chân dẫm vào hư không, rớt vào một cái hố to
bị đào rỗng, ngã chổng m.ô.n.g xuống đất, ở trong hố to kêu gào cả buổi, cuối cùng mới có tiểu chiến sĩ đi ngang qua kéo cô ta lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT