“Thím ơi, thím Kim Hoa sinh em trai hay em gái vậy ạ?”

Cố Trạch ở trong nhà là anh cả, tuy rằng ngày thường có chút giống ông cụ non, nhưng đối với mấy vấn đề này vẫn không nhịn được mà tò mò hỏi.

“Thím cũng không biết, nhưng mà thím biết, mặc kệ là em trai hay em gái thì đều là bảo bối được yêu chiều nhất của cả nhà thím Kim Hoa” Lâm Vãn Thanh cười.

“Hì hì, con cũng biết, nhưng mà con vẫn muốn thím Kim Hoa sinh em gái, em trai thối thì có gì tốt chứ. Khi nào thím mới sinh em gái vậy?”

Cố Tiểu Nhị ở bên cạnh cũng hiểu ra rồi cười hì hì theo.

Câu này vừa nói ra xong, ánh mặt người nào đó bỗng nhiên nóng rực, ngay lập tức chiếu vào cô. Mặt Lâm Vãn Thanh đỏ lên, tranh thủ thời gian xê dịch mông, Cố Tiểu Nhị không có mắt nhìn ra vấn đề còn muốn mở miệng muốn nói tiếp, cô vội vàng bẻ một miếng bánh trung thu nhét vào miệng cậu nhóc: “Bánh trung thu này ăn rất ngon, mau ăn bánh trung thu đi

“Hở, thím ơi, con ăn đường phèn rồi, đều rất ngọt.

Cố Tiểu Nhị nhai miếng bánh trung thu trong miệng, ăn thấy có nhân đậu phộng hạt dưa còn có sợi xanh đỏ gì đó, cuối cùng nhóc cắn được một miếng đường phèn lớn, nhóc liền vội ngậm miệng lại, liên tục nhai nhai. Miếng đường phèn lớn như vậy, ngày thường thím sẽ không cho cậu nhóc ăn, phải tranh thủ ăn nhanh mới được.

Cố Trạch thích ăn nhân bánh trung thu đậu đỏ, Tiểu Cố An thì cái gì cũng không chê, chỉ cần ngọt là cậu nhóc đều thích ăn.

“Anh, hôm nay trăng thật lớn.

“Đường phèn của em cũng rất ngọt.

“Anh, bánh trung thu nhân đậu đỏ của anh chắc không có đường phèn nhỉ?”

“Thật là đáng thương”

“Câm miệng”

“Hì hì”

Lại là một cuộc đối thoại vui vẻ của mấy anh em, buổi tối 9 giờ rưỡi, thời gian cả nhà ngắm trăng kết thúc.

Đến lúc rửa mặt đi ngủ, Cố Tiểu Nhị có ý đồ đục nước béo cò, không muốn đánh răng nên muốn chuồn êm trở về phòng ngủ.

Bỗng cậu nhóc bị Cố Trạch kéo lại.

“Anh, anh làm gì vậy?”

“Đánh răng chưa?”

“Rồi”

“Anh không tin, há miệng ra để anh nhìn xem

“…A.”

“Thối thế, mau đi đánh răng đi?

“Gì chứ, người ta mới vừa ăn miếng đường phèn lớn đấy, trong miệng vẫn còn hương vị ngọt ngào.

“Ăn ngọt không đánh răng sẽ bị sâu răng đó!”

“Em sẽ không tin lời hù dọa của anh đâu.

“Có đi hay không?”

“Em đi!”

Cuối cùng Cố Tiểu Nhị vẫn phải đi đánh răng xong rồi mới về phòng ngủ.

Trong phòng, buổi chiều Tiểu Cố An đã ngủ một giấc, lúc này tinh thần cậu nhóc vô cùng phấn chấn, không hề

có một chút buồn ngủ nào.

Lâm Vãn Thanh đi rửa mặt tắm rửa, để lại Phó đoàn trưởng Cố và Tiểu Cố An một lớn một nhỏ giằng co với nhau.

Phó đoàn trưởng Cố không hiện ra biểu cảm gì nói: “Buổi tối ngoan ngoãn đến phòng anh trai ngủ ở trên giường nhỏ đi”

“Không muốn, con muốn cùng thím thơm thơm ngủ. Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Cố An rất nghiêm túc. Cậu nhóc này đã ba tuổi, đã hiểu một chút chuyện, vừa đến buổi tối chú đã cướp thím thơm thơm của nhóc đi.

Y như đêm qua, Tiểu Cố An rõ ràng đang nằm ở trong lòng thím thơm thơm ngủ, nhưng mà sáng ngày hôm sau, cậu nhóc vừa tỉnh đã thấy mình ngủ trên giường nhỏ.

Thím thích An An, An An cảm thấy mình chắc chắn sẽ không tự mình chạy đến nằm trên giường nhỏ, cho nên nhất định là chú đã đặt cậu nhóc nằm trên cái giường nhỏ đó!

Tiểu Cố An tưởng tượng đến việc này, cặp má phúng phính ngay lập tức phồng lên: “Chú xấu xa, không cho thím ngủ với con.

“Đó là vợ của chú. Phó đoàn trưởng Cố nghiến răng nói.

“Không phải, đó là thím của An An, thím thơm thơm của An An!” Tiểu Cố An kiên quyết không nhượng bộ.

Nhóc thối này thật đúng là khó chơi.

Phó đoàn trưởng Cố có hơi đau đầu một chút, thương lượng cùng với Tiểu Cố An: “Ngày mai có thể ăn hai viên đường”

Mắt to của Tiểu Cố An chớp chớp, vươn cái tay mũm mĩm ra.

“Ba viên”

“Hai viên rưỡi, chú không ngại nửa đêm lại ôm con về đâu?

Chú thật là hư

Tiểu Cố An phồng má đồng ý: “Ngày mai An An muốn ăn hai viên rưỡi kẹo đường”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play