Làm xong mũi kim cuối cùng, Lâm Vãn Thanh đứng dậy duỗi eo giãn cơ, cô ngồi cả buổi cũng rất mệt.
Thật sự không dễ dàng, cả nhà có bảy tám cái chăn, cô ngày làm tối làm, cố gắng làm trong một tuần mới xong.
Cô gấp chăn gọn gàng rồi để vào tủ.
Đợi đến lúc trời chuyển lạnh, lấy ra dùng là được.
Mới vừa dọn dẹp xong, chị dâu Kim Hoa ưỡn bụng đến thăm nhà, trong tay cô còn mang theo rổ cà chua.
“Em Thanh có nhà không?”
“Chị dâu đấy sao?”
Lâm Vãn Thanh ngẩng đầu nhìn về phía sân, cô bị doạ cho sợ bèn vội vàng ra đón.
“Chị dâu Kim Hoa, chị cũng lớn mật quá, bụng lớn như vậy mà còn tự mình xách đồ ra ngoài. Không phải bác sĩ bảo chị ở nhà nghỉ ngơi sao?”
Lâm Vãn Thanh vội vàng nhận lấy cái rổ, đỡ Hàn Kim Hoa đến ngồi dưới mái hiên nhà.
Tính tình Hàn Kim Hoa thô kệch, cô ấy cảm thấy bản thân đã mang thai hai đứa rồi, đứa thứ ba ở trong bụng đây cũng không có chuyện gì.
Mấy ngày trước bên ngoài trời mưa, cô ấy còn đi ra ngoài nhặt rơm củi, kết quả là cô ấy trượt chân té ngã, may mắn được một chiến sĩ đi ngang qua nhìn thấy đưa đến phòng khám.
Bác sĩ ở phòng khám kiểm tra xong, nói cái thai không sao nhưng về sau phải tu dưỡng cho tốt, không thể sơ ý như vậy được.
Phó Tham mưu trưởng Tôn biết chuyện, quay về khuyên can mãi, chị dâu Kim Hoa mới đồng ý không làm việc nặng nữa.
Mọi người đều cho rằng cô ấythành thật sợ hãi rồi, ai ngờ đến hôm nay cô ấy lại mang cái bụng rất lớn đi nhổ cỏ còn hái được một rổ cà chua ở vườn rau.
“Không sao đâu, chị là người như vậy mà, nếu như em để chị ở trong nhà ấy à, cả người chị đều khó chịu, trời sinh chị thích ra ngoài làm việc.
Hàn Kim Hoa tuỳ tiện uống nước mật ong Lâm Vãn Thanh đưa cho.
“Em Thanh này, trong nhà em có gì làm không? Chị làm giúp em. Mấy hôm nay, chị dâu Kim Hoa ở nhà rảnh rỗi, cô ấy rảnh đến mức hoảng sợ.
Lão Tôn nhà cô ấy ở nhà nhìn cô ấy chằm chằm cả ngày, nếu Lão Tôn không ở nhà, Đại Đản và Nhị Đản sẽ phụ trách theo dõi. Hôm nay vất vả lắm đợi được Lão Tôn đi làm, hai đứa nhỏ Đại Đản và Nhị Đản ngủ nướng chưa dậy, cô ấy có thể giống như con cá vui vẻ mà tung tăng, chơi chơi ở đây, nhảy nhảy ở kia.
Cô ấy còn định gánh đòn đi gánh nước ở khe suối tưới vườn rau, Lâm Vãn Thanh nghe mà kinh hồn bạt vía, vội vàng ngăn cản.
Hai người đang nói chuyện, sau khi ngủ dậy, Đại Đản và Nhị Đản đã chạy tìm đến tận cửa nhà họ Cố.
“Mẹ! Mẹ không ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, sao lại lén đi ra ngoài vậy ạ?” Khuôn mặt nhỏ phồng lên của Đại Đản đầy vẻ nghiêm túc, Nhị Đản cũng vậy.
Bị tóm được, sắc mặt chị dâu Kim Hoa ngại ngùng: “Không phải do mẹ ở nhà rảnh rỗi đến buồn bực à, thế nên mới sang nhà thím Lâm chơi thôi”
“Vậy đây là cái gì?”
Đại Đản chỉ cái tay nhỏ bé về phía sọt cà chua bằng trúc dưới mái hiên.
“Cái này à… đây là thím Lâm con trồng, hái xong cho mẹ mang về nhà đấy”
Chị dâu Kim Hoa cái khó ló cái khôn.
“…Đúng, đây là nhà thím trồng, mùi vị rất ngon, hái xong cho mẹ con mang về nhà ăn thử đấy”
Chuyện bị tóm được này, không có cách nào khác, chị dâu Kim Hoa đành chớp chớp mắt điên cuồng với Lâm
Vãn Thanh, cô chỉ có thể chọn cách che giấu giúp.
“Vậy được ạ, cảm ơn thím Lâm. Sau này mẹ con lén ra ngoài, thím phải nói cho bọn con biết nha.
Nhị Đản nói cảm ơn, xách rổ cà chua lên rồi cùng với Đại Đản mang chị dâu Kim Hoa về nhà.
Vẻ mặt chị dâu Kim Hoa buồn rầu, hai đứa nhóc thối này đúng là!
Đây là cà chua cô hái mà, mới vừa xách qua tặng lại phải xách về!
Phí công cô hái cả buổi!
Lâm Vãn Thanh nhìn cả nhà mà buồn cười, cô cười đến mức đau đầu.
Không được rồi, chị dâu Kim Hoa thật là đáng yêu, Đại Đản và Nhị Đản cũng vậy, hai đứa rất đáng yêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT