“Em dâu Thanh, chỗ này bị nhô lên rồi, cần phải trải phẳng để đ.â.m kim tốt.
Lâm Vãn Thanh khâu không được góc chăn, hai chị dâu liền giúp cô khâu chăn.
Vừa làm vừa bàn chuyện việc nhà.
“Năm nay sao lại mưa nhiều như vậy? Dựa trên ruộng còn chưa thu hoạch được.
“Đúng vậy, nếu mưa không ngừng, dựa trên ruộng sẽ bị hư hết mất.
Đây đều là lương thực, các chị dâu đều đau lòng tiếc nuối.
Nhà Lâm Vãn Thanh cũng trồng nửa mẫu dưa hấu, cũng chưa thu hoạch, trong lòng cô cũng buồn rầu, nhìn trời bên ngoài, chị dâu Trương thở dài: “Thật sự không để lâu được, giờ chỉ có thể đội mưa xuống ruộng thu hoạch dưa.”
“Ruộng dưa kia để ngấm nước mưa lâu sẽ bị mốc.
“Mốc meo cũng tốt hơn là để thối rữa trên mặt đất, đem thu hoạch về nhà, tốt thì giữ lại, xấu thì bỏ đi, dù saocũng không thể lãng phí lương thực được. Chị dâu Trương từ nhỏ đã trải qua cuộc sống khổ cực, tất nhiên là có tính toán của riêng mình.
Miêu Xuân Hồng lại không nghĩ như vậy, cô là cô gái trong thành phố, có đủ loại đồ ăn vặt hàng hóa lương thực, cô không biết nông dân trồng trọt vất vả, cảm thấy dưa hấu bị mốc không thể ăn được nữa, muốn đem toàn bộ bỏ đi, nếu ăn vào lại mắc bệnh.
Lâm Vãn Thanh vẫn trung lập, mưa này không phải là không tạnh, hiện tại thảo luận về vấn đề này hơi sớm.
Nhưng chị dâu Trương và chị dâu Miêu lại không nghĩ như vậy, hai người thảo luận một trận kịch liệt, đều cảm thấy lời nói của mình có lý, thấy bầu không khí không vui.
Lâm Vãn Thanh vội vàng mở chủ đề: “Chị dâu Xuân Hồng nghe nói nhóc lớn nhà chị học hành rất tốt đúng không?”
Vừa nhắc đến đứa con trai lớn đang học ở quê, trên mặt Miêu Xuân Hồng liền nở mày nở mặt: “Do thằng nhóc thúi này theo cha nó, học hành cũng được, chị đã thương lượng với cha nó, chờ thằng bé tốt nghiệp cấp 2, liền đưa nó đến quân khu, học trung học ở quân khu.
Như vậy cũng tốt, một nhà có thể đoàn tụ. Lâm Vãn Thanh cười. Thấy sắp đến giờ trưa, các chị dâu mang theo con của mình về nhà. Lâm Vãn Thanh cũng dừng việc, vào bếp nấu cơm trưa. Thời gian này trong nhà luôn ăn mì ngô.
Đừng nói là bọn nhỏ, cho dù là cô và Cố Hoài An cũng cảm thấy ngán.Được rồi, nói thật thì ăn mì, là cô và ba cậu nhóc trong nhà ăn chán rồi, về phần phó đoàn trưởng Cố thì dễ nuôi,cho cái gì ăn cái đó.
Buổi trưa hôm nay cô làm bánh nướng, bột bắp và bột mì trắng trộn lên làm nhân, bột mì nhào thành mì sợi,tỏi tây trong nhà rất tốt, xanh mướt, hái một chút về, băm nhỏ thêm thịt cùng với mộc nhĩ trứng gà trộn thành nhân, trong chảo cho mỡ heo vào, chiên hai mặt vàng đều, mùi thơm phức dẫn dụ bọn nhỏ đến đây.
Lại uống một chén canh cà chua, ăn thêm một cái bánh hẹ, mấy cậu nhóc đều ăn đến mức bụng nhỏ tròn vo.
Lâm Vãn Thanh nhìn đến mức buồn cười, bảo anh cả Cố Trạch dẫn hai đứa nhỏ đi vòng quanh nhà cho tiêu cơm.
Ba cậu nhóc ngoan ngoãn, xếp thành một vòng, giống như ba con vịt con, lắc lư trong phòng, lắc đến choáng váng, leo lên giường ngủ trưa.
Buổi tối phó đoàn trưởng Cố về đến nhà, trong tay anh xách thêm hai con cá cùng với một con vịt béo đã chết.
“Oa, vịt kìa!”
“Anh ơi, chú đem một con vịt béo về!”
“Vit vit, vit lón.”
Ba cậu nhóc trong nhà vừa nhìn thấy liền kích động tiến lại gần.
Lâm Vãn Thanh ở trong phòng nghe thấy tiếng, cũng hứng thú liền đi ra nhìn: “Đúng là vịt, phó đoàn trưởng Cố anh mua vịt à?”
Cố Hoài An rửa tay dưới hiên nhà: “Hôm nay Tiểu Trương đi huyện thành, anh nhờ cậu ấy mua.
“Đây là chuyện tốt, phải cảm ơn cảnh vệ viên Tiểu Trương mới được.
Lâm Vãn Thanh cười tủm tỉm, xắn tay áo lên, lấy ra một con d.a.o thái sáng bóng từ phòng bếp ra.
“Cũng may cơm tối còn chưa nấu, hôm nay em sẽ nấu món khoai tây hầm thịt vịt.
Dù sao khoai tây trong nhà cũng ăn không hết, là của nhà tự trồng và của các chị dâu đưa tặng, chất một đống nhỏ trong phòng bếp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT