Tần Tang

Chương 7


1 tháng


22.

Bây giờ Lâm Niệm Dao cũng có con rồi.

Tạ Chi Hành đột nhiên đối xử tốt với ả, sắp xếp chỗ ở rộng rãi cho ả, lại đưa đến một đám tôi tớ, đủ loại thuốc bổ quý hiếm không ngừng đưa tới chỗ ả ta.

Ả cảm động đến cuống quíu cả lên, lại không hề biết nguyên nhân.

Bọn người hầu trong phủ cũng không rõ lý do, Lâm Niệm Dao mang thai con của tên ăn mày cũng coi như là bí mật đã được công nhận, gia chủ không bán ả đi đã là tốt lắm rồi, thế mà còn nuôi thật tử tế, khó hiểu thực sự.

Người hầu bàn tán sau lưng, nói có khi Tạ Chi Hành không có khả năng sinh sản lại muốn có con trai nên mới nuôi một người đàn bà không trong sạch, nuôi cả con của ả và tên ăn mày.

Truyền tới truyền lui, đến tai Lâm Niệm Dao, ả ta lại tin lấy tin để, bắt đầu yên tâm thoải mái hưởng thụ, còn hy vọng đứa trẻ này có thể giúp mình.

Tạ Chi Hành không gặp ả ta, chỉ sắp xếp người trong phủ đối với ả muốn gì được nấy.

Mười tháng này Lâm Niệm Dao trôi qua cực kì thoải mái, căn bản không ý thức được hiện tại với khoảng thời gian sau khi kết hôn giống y như nhau.

Khoảng bình yên đáng sợ trước khi cơn bão kéo đến.

Ngày Lâm Niệm Dao sinh nở, lần đầu tiên Tạ Chi Hành xuất hiện trong nơi ở của ả ta.

Trong thời gian mang thai, ả ta ăn quá nhiều đồ bổ, thai nhi lớn quá, không dễ sinh, kêu gào đến chết đi sống lại, xuất huyết nhiều đến suýt nữa là chết luôn trên giường, vất vả lắm mới sinh ra được thì lại là một đứa trẻ đã chết.

Ả ta cũng không biết đó là thai chết, Tạ Chi Hành cho những người khác lui đi, chỉ để lại mấy tên ám vệ lôi ả ra ngoài.

Lâm Niệm Dao toàn thân bẩn thỉu, yếu ớt ngã xuống đất, khó nhọc ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Chi Hành đang đứng giữa một đám chó dữ, mỉm cười với ả.

Trong đêm tối, hắn mặc một bộ y phục trắng toát, tựa như một đoá hoa Ưu Đàm lặng lẽ nở rộ (8), đẹp đến say đắm lòng người.

(8) Hoa Ưu Đàm: tiếng Phạn là Udumbara, mọc dưới chân núi Himalaya, ba ngàn năm nở hoa một lần, ý nghĩa ẩn dụ cho một điều cực kỳ hiếm có, không gì sánh bằng

Lời ra khỏi miệng, nghe rợn tóc gáy:

– Những con chó này là bản quan mượn từ trong ngục ra đấy, đáng yêu không? Đều là ăn thịt người mà lớn lên, mồm miệng lại kén chọn, trong phủ cũng không có thứ gì vừa miệng chúng, hay là đưa ngươi hoặc vật kia cho chúng ăn nhé?

Vật kia đương nhiên là ám chỉ đứa trẻ mới sinh của ả ta.

23.

Trong ấn tượng của ả, hắn luôn là một công tử dịu dàng tốt tính, giờ đây lại khiến người ta hoảng sợ khôn nguôi. Ả ta mới nhận ra, Tạ Chi Hành chính là một mỹ nhân độc ác xảo quyệt thế nào.

Lần đầu tiên Lâm Niệm Dao đối diện với bộ mặt thật của Tạ Chi Hành, kinh ngạc đơ người.

Tuy nhiên, Tạ Chi Hành không cho ả thời gian cân nhắc, thẳng tay thả chó ra.

Đứa trẻ mới sinh đang ở trong tay ả, ả chỉ có hai sự lựa chọn: ôm nó trong lòng mà bảo vệ, hoặc ném nó vào miệng chó dữ, tranh thủ đường sống cho bản thân.

Mấy con chó lao tới, cắn xé tay chân ả, Lâm Niệm Dao khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, đau khổ bò qua bò lại tránh né, vô thức đá đứa trẻ vào giữa bầy chó, khi ý thức được thì đã thấy đứa trẻ bị đám chó dữ bao vây, ả đau đớn khóc đến tê tim liệt phổi.

Nâng lên thật cao rồi đạp xuống thật mạnh, phương pháp này thực sự là lần nào cũng đúng.

Mười tháng qua, Lâm Niệm Dao đã dần nảy sinh lòng chờ mong và tình yêu thương đối với đứa trẻ này, nhưng vừa sinh ra lại lê thân mình yếu ớt tận mắt thấy bản thân đá đứa trẻ vào giữa bầy chó dữ, nhìn nó bị cắn nát.

Ả cũng không biết đó là một thai chết.

Lại thêm một lần kiệt quệ cả về thể xác và tinh thần, vượt qua sức chịu đựng. Lúc Lâm Niệm Dao sắp ngất đi, một bát canh sâm được đổ vào miệng ả, giội thêm nước đá, ả muốn ngất cũng không được, chỉ có thể trân trân nhìn.

Không biết chứng kiến cảnh này xong, ả có nhớ đến ta lúc trước không nữa.

24.

Lâm Niệm Dao sắp phát điên rồi.

Ả khó sinh lại bị giội nước đá, lại không được điều dưỡng tử tế, bệnh mãi không khỏi, lại thêm ngày nào cũng gặp ác mộng, mơ thấy đứa con bị chó dữ cắn xé của mình, mơ thấy phôi thai của ta cũng từng bị ả cho chó hoang ăn như thế, mơ thấy ta chết trong đám lửa, hay những vong hồn khác bị ả hại chết…

Ả làm sao biết được ngày ngày Tạ Chi Hành cho người bỏ thuốc gây khó ngủ và mơ nhiều vào đồ ăn của ả, chỉ nghĩ rằng mình bị ác quỷ quấn thân.

Càng làm nhiều việc trái lương tâm, ác quỷ trong thâm tâm đương nhiên cũng càng nhiều.

Khuôn mặt cũng coi như xinh đẹp của Lâm Niệm Dao trước kia khô héo chỉ trong một đêm, như già đi mười mấy tuổi, tiều tụy vô hồn.

Thỉnh thoảng, Tạ Chi Hành còn kích thích, mang ả tới gian phòng tối chứa đầy những chiếc vại, giọng điệu dịu dàng nói:

– Đây đều là những người tình từng cùng ngươi hàng đêm mây mưa, ngươi có nhớ không? Yên tâm đi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ được tới đây đoàn tụ với chúng.

Những kẻ nửa sống nửa chết kia, chân tay bọn họ đã thối rữa, toàn bộ căn phòng bốc mùi hôi thối. Bọn họ ở trong tình cảnh u ám tanh tưởi này, muốn chết cũng không chết được, vẻ mặt đờ đẫn, đồng loạt nhìn về phía Lâm Niệm Dao, khung cảnh thực sự kinh dị.

Lâm Niệm Dao sợ đến mức bổ nhào ra ngoài, bây giờ mới biết vốn ngủ với ả là những kẻ này, nằm rạp xuống đất nôn mửa.

Tạ Chi Hành cũng không còn kiêng kị, để lộ tất cả thủ đoạn dùng để đối phó với ả.

Cuối cùng Lâm Niệm Dao cũng hiểu Tạ Chi Hành khủng khiếp như thế nào.

Cũng coi như là đã hiểu, Tạ Chi Hành nào có thích ả bao giờ đâu, tất cả đều là diễn, từng việc một đều là thiết kế trả thù ả.

Ả đã đánh giá quá thấp tầm quan trọng của ta trong trái tim của Tạ Chi Hành.

Ả nhớ lại những chuyện ác đã làm với ta, cảm thấy một nỗi sợ hãi muộn màng, càng nghĩ càng sợ.

Nhưng ả vẫn không thừa nhận sự hối hận của mình sau khi hại chết ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play