Thấy mẹ nổi giận đánh vào mông mình, Khê Bảo ôm lấy cái mông đau, miệng bĩu lại muốn khóc. Quay đầu lại thì thấy mẹ đã khóc trước, nước mắt mẹ đảo quanh trong hốc mắt, nhưng tay nhỏ của Khê Bảo lại vươn ra trước để lau nước mắt cho mẹ.
"Mẹ, sao mẹ lại khóc?"
Vân Tố Thanh ôm chặt lấy Khê Bảo, khóc một hồi lâu mới bình tĩnh lại.
"Vừa rồi tại sao con lại rời đi mà không nói với bà ngoại và mẹ?" Sau khi khóc, cô nghiêm túc hỏi với giọng mũi nặng nề.
Khê Bảo rụt cổ lại, "Con đi tiểu, rất gấp."
Khê Bảo lớn rồi, không thể tè dầm nữa, sẽ bị người ta cười.
"Sau này dù có việc gì gấp, con cũng phải nói cho người lớn biết con đi đâu, có biết không? Không biết mẹ và bà ngoại lo lắng thế nào khi không tìm thấy con sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT