Lâm Trân ngớ người ra một lúc: “Chị thật sự không biết nữa, lâu rồi chị không lên núi.”
Những năm gần đây cô bận việc đồng áng, hoặc phải đưa A Thần đi bệnh viện, lâu lắm rồi cô không lên núi. Thực ra cô còn không nhớ vị trí của những cây trái đó, còn không bằng lũ trẻ trong làng.
Trịnh Sơ Mai cười nói: “Chị đó, không biết mà còn chạy nhanh thế. Mẹ bảo rồi, trước tiên đi đến nhà A Vượng tìm Vân Nha, Vân Nha biết chỗ có cây dư cam.”
Khê Bảo cũng muốn lên núi, nhưng Lưu Xuân Phương giữ cô lại không cho đi.
Khê Bảo còn nhỏ, không quen với núi ở đây, hơn nữa hôm nay trời vừa mưa, đường núi trơn trượt, dễ bị té ngã.
“Vậy ngày mai anh hai tụi con được nghỉ học rồi, con có thể nhờ anh hai dẫn con lên núi không?” Khê Bảo hỏi bà ngoại.
Bà Lưu Xuân Phương gật đầu: “Được thôi, miễn là ngày mai không mưa, các con muốn đi thì đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT