Buổi tối, sau khi cầm cây nến tiễn hai mẹ con ra đến nhà phía Tây, Vân Thanh Sơn nhét vào tay Vân Tố Thanh một xấp tiền, nói: "Em cầm lấy số tiền này đi."
Vân Tố Thanh nhìn xấp tiền dày cộp mà ngỡ ngàng, "Anh ba?"
"Em cứ cầm lấy. Đây là số tiền đổi từ viên ngọc vàng mà Khê Bảo nhặt được, tổng cộng một ngàn lẻ năm mươi đồng. Khê Bảo thương anh tư nó, muốn dùng vàng đổi tiền để chữa bệnh cho nhỏ, nên anh đã quyết định đưa cho anh hai hai trăm đồng, mua hai túi sữa bột hết mười đồng, số còn lại đều ở đây," Vân Thanh Sơn giải thích.
Vân Tố Thanh bối rối, "Khê Bảo nhặt được vàng từ bao giờ vậy?"
Vân Thanh Sơn thở dài, "Tố Thanh, em hoàn toàn không phát hiện ra những điều khác thường của Khê Bảo sao?"
Vân Tố Thanh hơi cứng người.
Theo lẽ thường, nếu Khê Bảo nhặt được đồ, nhất là đồ có giá trị, cô bé sẽ đem về cho mẹ, nhưng rõ ràng lần này đã nhặt được từ mấy hôm trước mà vẫn giữ kín, không nói với ai. Hơn nữa, Khê Bảo còn từng cảnh báo một số đứa trẻ khác trong làng về nguy hiểm sắp xảy ra, là mẹ của Khê Bảo, Tố Thanh không thể không biết về khả năng đặc biệt của con gái mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT