Viên gia không phải người kinh thành mà là người Lĩnh Nam, năm xưa Viên lão thái gia được thăng lên làm Công bộ Thượng thư, cả nhà chuyển tới kinh thành sống. Cũng Tết Nguyên Tiêu năm đó, Viên Diệu Huệ gặp Tư Đồ Cảnh, hắn nhất kiến chung tình, trăm phương ngàn kế cưới nàng ta làm vương phi, Viên Diệu Huệ vốn là cô nương chi thứ hai, không có giá trị gì trong tộc, bây giờ bỗng nhiên muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Viên lão phu nhân xem nàng ta như bảo bối, bọn tỷ muội đều nịnh nọt nàng ta.
Hôm qua, nàng ta nói muốn mời bạn tới ngắm hoa, lão phu nhân đồng ý ngay.
Viên Diệu Huệ nhìn vào gương cười rộ lên, lấy ngón tay út thấm mỡ ngọc trai rồi thoa lên tay, xoa bóp nhẹ nhàng, đôi bàn tay mềm như không có xương. Trước đây có nghe nói cô nương Bùi gia dung mạo hơn người, chỉ có Bùi Ngọc Kiều là đứa ngốc nên không ai để ý, ai ngờ người ta lại được làm Sở vương phi, nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú của Tư Đồ Tu là nàng ta thấy tiếc. Có điều chàng không hiểu phong tình, luôn lạnh như băng, vẫn là Tư Đồ Cảnh tốt hơn, ngoan ngoãn phục tùng nàng ta, mỡ ngọc trai này cũng là hắn cho, nó được điều chế theo phối phương bí mật của ngự y, dùng rất có hiệu quả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT