Thanh âm tinh tế, triền miên vờn quanh tai làm lòng hắn nhộn nhạo, nhỏ giọng nói: "Ta cũng rất nhớ nàng." Rất, rất nhớ nàng.

Hắn âu yếm hôn lên môi nàng, cánh tay nàng vòng lên ôm cổ hắn, đáp lại hắn mặc kệ xe ngựa đang xóc nảy. Hắn buông ra nhưng nàng lại tiếp cận đến, mặc dù không nỡ để nàng mệt mỏi  nhưng dường như hai người không thể nào tách rời nhau được, nụ hôn kéo dài mãi đến khi xe ngựa chạy chậm dần rồi dừng lại trước cửa vương phủ. Cuối cùng cũng về đến nhà rồi.

Hắn chỉnh lại đầu tóc đang rối bời của nàng, ý vị thâm trường nói: "Ngày hôm nay vẫn còn rất dài đấy." Sau đó nắm tay dắt nàng vào phủ, bọn hạ nhân mang hành lý đi theo phía sau.

Vương phủ lại khôi phục sứng sống của nó, khắp nơi đều bận rộn. Tư Đồ Tu phong trần mệt mỏi trở về liền lập tức đến Tịnh phòng tắm rửa từ sớm. Bùi Ngọc Kiều ngồi trên giường mà suy nghĩ trong đầu cứ như nai con chạy loạn, hắn đã tắm xong lâu rồi mà không đến phòng ngủ, lại đi nói chuyện với Lư Thành về tình hình của vương phủ thời gian qua, những chuyện này có cái gì mà phải gấp gáp như vậy đâu. Nàng hơi tức giận, một mình ngồi trước thư án đọc sách chứ không đi vào, chỉ sai người chuyển lời cho Tư Đồ Tu, bảo hắn ra ngoài nhớ mang theo áo khoác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play