Sau khi đặt ly rượu xuống, như chợt nghĩ đến điều gì, Tịch Mộ Yên nghiêm túc hẳn lên, hiếm khi thấy hắn có vẻ khẩn trương như vậy, ghé tai Chu Khách thấp giọng nói: "Tôi ra ngoài chút, sẽ quay lại ngay." Không để Chu Khách kịp hỏi thêm, Tịch Mộ Yên đã nhanh chóng rời khỏi phòng riêng.

Thỏ con vừa rồi chạy trốn quá nhanh, đến mức Tịch Mộ Yên thậm chí còn chưa kịp lấy thông tin liên lạc của cậu.

Nhờ nhân viên phục vụ hỗ trợ tìm ra phòng riêng của Ôn Miểu Miểu, Tịch Mộ Yên nhắm thẳng mục tiêu tìm đến.

Nhà hàng này có mức giá cao ngất ngưởng nên hầu hết khách hàng ở đây đều là những người giàu có. Do đó, Tịch Mộ Yên không cần phải che giấu khi đi qua hành lang, cũng không sợ gây ra sự chú ý hay náo động gì.

Tuy nhiên, khi Tịch Mộ Yên tìm đến phòng riêng của Ôn Miểu Miểu, hắn vẫn hơi ngạc nhiên trong chốc lát.

Không biết do nhân viên phục vụ sơ suất hay Ôn Miểu Miểu trong lúc vội vàng quay lại đã không để ý, mà tấm rèm che của phòng riêng không kéo kín, để lộ một khe hở nhỏ.

Qua khe hở đó, Tịch Mộ Yên dễ dàng nhìn thấy người đang ngồi bên trong ——

Người đang ngồi đối diện chú thỏ con của hắn lại là Tống Thời Hâm.

Cả hai đều là người trong giới, đều là Alpha. Tống Thời Hâm hiện tại là ngôi sao đang nổi, dù chưa đạt đến đẳng cấp như Tịch Mộ Yên nhưng họ vẫn từng gặp nhau trong một vài sự kiện trong giới.

Chỉ có điều, Tịch Mộ Yên không ngờ rằng Tống Thời Hâm lại quen biết thỏ con của hắn, thậm chí còn quen thuộc đến mức có thể cùng ngồi ăn cơm với nhau.

Nhưng trước khi Tịch Mộ Yên kịp có bất kỳ cảm xúc gì, hắn đã nghe thấy giọng nói đầy khinh miệt của Tống Thời Hâm truyền qua khe hở: “Xin lỗi, tôi sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân này. Tôi cần một người bạn đời có thể xứng đôi với tôi về sự nghiệp chứ không phải chỉ biết lợi dụng danh tiếng của tôi.”

Nghe đến từ nào đó trong câu nói, hơi thở của Tịch Mộ Yên đột nhiên như ngừng lại.

Bên trong phòng riêng có ba người, không ai nhận ra sự hiện diện của Tịch Mộ Yên ở phía ngoài.

Nghe Tống Thời Hâm nói xong, Ôn Miểu Miểu chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu.

Ban đầu, Ôn Miểu Miểu đã không nghĩ rằng Tống Thời Hâm sẽ chấp nhận cuộc hôn nhân này. Cậu từ trước đến nay luôn hiểu rõ vị trí của mình, biết rằng khoảng cách giữa mình và Tống Thời Hâm là quá lớn. Cậu thậm chí còn thắc mắc không biết hệ thống hôn phối quốc gia dựa trên điều gì để ghép họ thành một cặp. Ngay cả mức độ phù hợp về mặt sinh lý, cụ thể là pheromone, giữa cậu và Tống Thời Hâm cũng chỉ đạt 80, vừa đủ để gọi là "tương xứng".

Thực ra, Ôn Miểu Miểu cũng không muốn chấp nhận hôn nhân với Tống Thời Hâm, bởi trong lòng cậu luôn có một người khác. Mặc dù người đó giống như những vì sao trên trời, xa xôi và không thể chạm tới nhưng ánh sáng của hắn luôn khiến cậu cảm thấy khó mà chấp nhận bất kỳ ai khác.

Vì thế, Ôn Miểu Miểu vốn nghĩ rằng cả hai đã ngầm hiểu, đồng ý không nói ra và cho rằng họ sẽ không liên lạc với nhau nữa. Cuộc hôn nhân này sẽ tự nhiên bị hủy bỏ.

Nhưng không ngờ, Tống đại minh tinh hôm nay lại dành thời gian giữa lúc bận rộn để gặp cậu, chỉ để từ chối hôn nhân một cách trực tiếp như vậy sao?!

Trong khoảnh khắc đó, Ôn Miểu Miểu thực sự khó mà phân biệt được liệu Tống đại minh tinh đang cố tình sỉ nhục cậu, hay anh ta chỉ là người quá chú trọng nghi thức…

Khi Ôn Miểu Miểu đang chửi thầm trong lòng, cậu luôn cúi đầu khiến Tống Thời Hâm không thể thấy rõ biểu cảm của cậu, chỉ có thể nhìn thấy hàng mi khẽ rung động. Không biết Ôn Miểu Miểu đang nghĩ gì trong đầu, nhưng càng nhìn hàng mi đó rung động, Tống Thời Hâm càng cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, như thể từng sợi mi đều đang gãi vào lòng anh ta.

Sau một chút do dự, Tống Thời Hâm lại mở miệng với giọng điệu cao ngạo, như thể đang ban ơn: “Nhưng mà cậu cũng không cần quá buồn. Dù tôi không muốn cậu làm bạn đời của tôi nhưng nếu cậu thật sự thích tôi, tôi cũng không phải không thể suy xét đến việc để cậu làʍ t̠ìиɦ nhân nhỏ của tôi.”

Vừa nghe thấy câu này, người đại diện bên cạnh Tống Thời Hâm nhíu mày, tỏ rõ vẻ không đồng tình.

Ôn Miểu Miểu đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào Tống Thời Hâm, đầy ngạc nhiên và tức giận.

Giờ đây, cậu không chỉ cảm thấy cạn lời, mà trong đầu còn đầy dấu chấm hỏi!

Nếu không phải vì khoảng cách địa vị quá lớn giữa cậu và Tống Thời Hâm trong giới, Ôn Miểu Miểu thực sự muốn đứng bật dậy và lay mạnh đầu Tống Thời Hâm xem có phải nước đã vào đầu anh ta hay không. Cậu còn muốn lớn tiếng chất vấn: “Này anh Alpha, rốt cuộc là mắt nào của anh nhìn ra rằng tôi thật sự thích anh? Cứu tôi với!”

Nhưng rõ ràng là Tống Thời Hâm không nghĩ rằng đầu mình có vấn đề. Ngược lại, trên mặt anh ta nở một nụ cười tự tin, như thể đã nắm chắc phần thắng, chờ đợi Ôn Miểu Miểu "quỳ gối cảm ơn".

Tuy nhiên, khi Ôn Miểu Miểu vừa mấp máy đôi môi hồng, chưa kịp nói gì thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa phòng.

Tống Thời Hâm nghĩ rằng đó là nhân viên phục vụ mang trà vào, lớn tiếng đáp "Mời vào", trong khi ánh mắt vẫn dán chặt vào Ôn Miểu Miểu, chờ đợi phản ứng của cậu.

Nhưng khi cánh cửa phòng từ từ mở ra, người bước vào hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ba người bên trong ——

Đó chính là Tịch Mộ Yên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play