Không thể nói ra lời tỏ tình
Vương Mỹ Hương bừng tỉnh khỏi trạng thái lơ mơ, cô ta nheo mắt nhìn ra ngoài bầu trời sáng rực, bình tĩnh kể lại với Bạch Quốc Lực và Thu Tuệ về cuộc trò chuyện giữa cô ta và Bạch Tông Du từ nhiều năm về trước.
Chú chó nhỏ Vượng Tài năm đó bây giờ đã trở thành một con chó già và đang nằm uể oải dưới chân chủ nhân của mình, thỉnh thoảng nó ngước đầu lên nhìn hai vị khách lạ, nhưng không có sủa dữ dằn.
Có lẽ Vượng Tài đã ghi nhớ mùi hương của Bạch Tông Du từ nhiều năm trước, cho nên nó cũng đối xử lịch sự với Bạch Quốc Lực và Thu Tuệ.
Vương Mỹ Hương đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Vượng Tài.
"Lúc đó nghe câu nói của cảnh sát Bạch, tôi đã cố gắng nhớ lại và thực sự nhớ mơ hồ một vài điều."
"Vượng Tài đã sủa trước, tôi nhớ mình khi đó còn lẩm bẩm một câu ‘Vượng Tài, nửa đêm nửa hôm mà mày còn sủa gì vậy’, rồi lại xoay người ngủ tiếp, sau đó không lâu sau thì tiếng Hạ Húc Binh nhảy lầu vang lên, ngay sau đó Vượng Tài lập tức sủa điên cuồng và làm tôi phải giật mình tỉnh dậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play