Hai người bọn họ thực sự đã gặp nhau
Hào Nam liên tục quan sát cô gái từng được ông ấy dạy dỗ và thở dài: "So với trước đây em không có thay đổi gì nhiều, nhưng thầy thì đã già đi nhiều rồi…”
Ông ấy thở dài một mình, sau khi nói xong thì ông ấy dường như mới để ý đến sự im lặng của Thu Tuệ, sau đó lại nhìn thấy ánh mắt tò mò của chú bảo vệ nhìn sang, ông ấy chợt nở nụ cười để phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng.
"Haiz, quên mất chỗ này không tiện để nói chuyện, được rồi, Thu Tuệ, chúng ta cùng đi đến sân vận động nói chuyện đi, vừa hay sáng nay thầy cũng không có tiết."
Chuông vào lớp đã reo lên khi Hào Nam xuống tới nơi, giờ đây sân vận động ngoài một lớp đang tập thể dục trên khoảng đất trống thì cũng không còn ai khác.
Hai tay Hào Nam để sau lưng và chầm chậm đi trên đường chạy, ông ấy nhìn xa về phía các nhóm học sinh nhảy nhót và bỗng thở dài: "Thu Tuệ, 8 năm rồi, không ngờ khi thấy em thì thầy vẫn có thể nhớ ngay em là ai, những chuyện liên quan đến em dường như cũng cùng trở lại."
"Kỳ lạ thật." Ông ấy thở dài: "Thầy tưởng sau này gặp nhiều học sinh như vậy thì chắc hẳn sẽ dần quên những gì liên quan đến em, nhưng xem ra là vẫn không thể."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT