Bàn Về Việc Ta Cầm Hai Acc Sửa Bug Thế Giới Tu Chân

Chương 6: Bàn Về Thủy Long Rắc Rối


1 tháng


Vân Tiêu thu hồi trận pháp, các lá bùa trên đất biến mất. Nếu đã không có tác dụng thì không cần dùng nữa, để duy trì trận pháp này hao tốn rất nhiều linh lực, vẫn nên giữ sức thì hơn.

Tà linh dừng lại trước mặt hắn, sau lưng nàng mọc ra vô số xúc tu nước, nàng điều khiển chúng tấn công Vân Tiêu những chiếc xúc tu mềm dẻo linh hoạt như xé gió lao đến, hắn chỉ nhẹ gấp thiết phiến lại, khi này thiết phiến trong tay như một con dao đa lưỡi sắc bén, tay cầm phiến nâng lên, nhẹ nhàng đỡ lấy xúc tu, khi hai bên va chạm vang lên tiếng leng keng như thể thứ kia là một vật kim loại chứ chẳng phải làm từ nước.

Hắn hơi ngẩng người vài giây, nhưng rất nhanh đã khôi phục, một tay còn lại xuất ra vài tấm bùa phi đến mọi ngóc ngách của vực, hắn đang muốn thử đổi sang một phù trận mới xem có tác dụng không.

Khi lá bùa cuối cùng của phù trận được đặt xuống, Vân Tiêu ném thiết phiến về phía nữ quỷ, phiến linh không cần chủ nhân điều khiển cũng tự biết tấn công kẻ địch, nó liên tục bay đến tấn công những điểm dễ bị thương tổn của nữ quỷ, tuy không lần nào thành công nhưng nhờ vậy mà hắn có thời gian để làm việc của mình.

Khi nữ quỷ bị nhiễu loạn, hắn gia cố thêm vài lá bùa ở chỗ Trác Huyên rồi niệm chú, phù lệnh vừa dứt, toàn bộ những lá bùa ở các vị trí đều lập tức bốc cháy, hảo diễm hừng hực như muốn thiêu rụi tất cả sự sống, phút chốc cả Vưu Yểm Vực như biến thành một địa ngục lửa, độ nóng có thể nung chảy cả sắt thép chỉ trong thời gian ngắn.

Nước từ xúc tu nữ quỷ nhanh chóng bốc hơi, khi này hắn đưa tay gọi Ưu Du Phiến về, quạt bay tới vững vàng nằm trong tay hắn, Vân Tiêu dùng quạt quét một đường trên không khí, những đòn phong nhận liên tiếp bay về phía nữ quỷ, nàng ta bởi vì không còn cách nào tránh né nên đã bị trúng không ít đòn, trên người cũng xuất hiện vết thương.

Quả nhiên sương mù kia có vấn đề.

Nữ quỷ câm phẫn nhìn hắn rồi ngửa đầu lên trời thét lên một tiếng, âm thanh đinh tai nhứt óc khiến tai hắn chảy máu, cùng lúc đó hắn cảm nhận cơ thể mình trở nên cứng đờ như đá, không cách nào cử động hay vận chuyển linh lực được.

Địa ngục lửa cũng vì thế mà biến mất, tất nhiên vòng bảo hộ nơi Trác Huyên đang đứng cũng sụp đổ, y dưới sự ảnh hưởng của âm thanh đã ngã xuống đất ngất xỉu.

Đây là năng lực mà Trúc Yểm đã nói.

Trúc Vưu khi này chợt nở nụ cười dịu dàng, nàng ngồi xuống một tảng đá lớn gần đó nhẹ vuốt tóc, miệng cất lên tiếng hát mê hoặc lòng người, theo từng câu hát của nàng Trác Huyên đứng phía xa cũng từ từ chuyển động.

Y rút kiếm ra tiến lại phía Vân Tiêu, mũi kiếm chạm vào cổ hắn.

Vân Tiêu ngửi được mùi máu trong không khí, dòng máu ấm nóng chảy xuống nhuộm đỏ một góc vai.

Giờ trong lòng Vân Tiêu có chút hỗn loạn, nếu tà linh khống chế hắn tấn công Trác Huyên hay khiến hắn tự sát thì hắn đã không lo lắng đến thế. Nếu là trường hợp đầu thì Trác Huyên có hào quang nam chính, vốn không chết được, còn nếu là trường hợp hai thì hắn đã có hệ thống, nếu phát hiện có điều bất thường nó sẽ kích điện giúp hắn tỉnh táo.

Nhưng giờ nàng lại khiến hắn trở nên bất động và để Trác Huyên tấn công hắn, phải biết rằng trong nguyên tác hắn là phản diện, không có vầng sáng gì hết, đứng trước vai chính chắc chắc chỉ có con đường chết.

Hắn cố gắng vận chuyển linh lực trong cơ thể để tìm cách thoát khỏi định thân nhưng vẫn như cũ không thành công, rơi vào bước đường cùng Vân Tiêu chỉ có thể liên lạc với hệ thống xin cứu viện: [ Hệ thống baba mau cứu tao với, tao sắp chết rồi! ]

Hệ thống lên tiếng: [ Đang tiến hành phân tích tình hình, kí chủ xin vui lòng đợi trong ít phút. ]

Vân Tiêu lật bàn trong đầu: [ Đợi mày phân tích xong chắc mộ tao cỏ xanh cao hơn ba thước rồi. ]

Thấy không trông cậy được gì vào hệ thống, hắn lại cố tìm cách gọi Ưu Du Phiến trên tay, chỉ cần có thể liên lạc được với nó thì lập tức sẽ có thể hóa nguy thành an.

Sau bao nỗ lực thì Ưu Du Phiến cũng hơi cử động, như cảm nhận được chủ nhân đang gào thét, nó bay lên cắt đôi thanh kiếm của Trác Huyên đang cầm.

Dẫu vậy Trác Huyên vẫn bị điều khiển mà tấn công Vân Tiêu, nhưng may mắn Ưu Du Phiến đã hiểu ý chủ nên mọi đòn tấn công đều bị nó chặn lại.

Chưa kịp thở phào thì tà linh trước mặt lại nhấc tay, xúc tu nước lần nữa trồi lên lao đến chỗ Vân Tiêu.

Giây phút ngàn cân treo sợi tốc hệ thống kịp thời thông báo: [vĐã phân tích thành công, xác định kí chủ đang gặp nguy hiểm, tiến hành giải trừ định thân. ]

Trước khi xúc tu chạm vào cơ thể Vân Tiên đã bay khỏi mặt đất, tà linh có vẻ khá ngạc nhiên vì hắn có thể giải trừ khống chế của mình nhưng rất nhanh nàng đã khôi phục lại bình tĩnh tiếp tục điều khiển xúc tu truy sát hắn.

Vân Tiêu đáp xuống đất lấy lá bùa ra ném về phía trước, một rào chắn vô hình xuất hiện giữa không trung chia Vưu Yểm Vực thành hai nửa ngăn cách giữa hắn và Trúc Vưu.

Sau đấy hắn đưa tay lên, Ưu Du Phiến hiểu ý quay lại tay của chủ nhân mình, Trác Huyên tìm thấy mục tiêu cần công kích liền lao về phía hắn, hắn nhẹ nhàng lách người ra sau đánh ngất y rồi ném đến một góc tạo kết giới bảo vệ.

Vân Tiêu ngẩng đầu lên nhìn về phía tà linh. Nữ quỷ này thật sự rất khó đối phó, may mà Trúc Yểm không tham gia cuộc chiến.

Xúc tu phía trước đột nhiên chui hết xuống đất, giây sau đã thấy bọn chúng xuất hiện bên phía Vân Tiêu.

Trúc Vưu chấp tay lại, các xúc tu quấn lại thành một khối nước khổng lồ chỉ trong một cái chớp mắt nó liền biến thành con rồng nước to lớn.

Thủy long hung hăng tấn công về phía Vân Tiêu, mặt đất nơi nó đập xuống bị lõm thành cái hố sâu, tia nước bắn ra từ miệng nó làm cho vách đá nứt ra, những khối đá lớn liên tục rơi xuống, hắn phóng sang một bên né tránh, lại nhìn về phía thủy long, con rồng lại há miệng phun ra tia nước tấn công về phía hắn, đuôi nó khi này theo chuyển động cơ thể mà quơ một cái, đất đá sau lưng đều đổ sụp.

Trùng hợp đó lại là vị trí Trác Huyên đang nằm, vì phải chặn đòn tấn công từ các tia nước trong miệng con rồng nên hắn không kịp ngăn chặn, Trác Huyên đã hoàn toàn bị vùi trong đống đất đá. May mà trước đó hắn đã tạo lớp bảo vệ cho y, có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Lúc này một luồng ánh sáng vàng phát ra từ các khe đá ở chỗ Trác Huyên, đất đá như bị một lực nào đó từ bên trong hất tung. Một con hổ to lớn bước ra, lông nó trắng muốt như tuyết, từng bước đi đều mang vẻ kiêu hãnh, hai mắt màu vàng kim nheo lại nhìn về phía thủy long.

Tuy rằng xét về kích thước bạch hổ chưa bằng phân nửa con rồng này, nhưng xét về khí thế thì chắc chắn là bỏ xa con rồng mặt đần này rồi.

Rồng nước có vẻ hơi dè chừng kẻ địch tự nhiên xuất hiện này, nó bỏ qua Vân Tiêu mà quay người về hướng bạch hổ phát ra tiếng gầm gừ uy hiếp.

Hổ ta cũng không chịu thua kém gầm lên một tiếng rồi nhào tới cạp vào đuôi rồng. Rồng nước quơ đuôi qua lại muốn hất bay con hổ xuống đất nhưng dù có cố đến mấy cũng không hất được.

Như bị chọc giận, nó phun ra mấy tia nước tấn công về phía bạch hổ, lúc này hổ ta mới chịu nhả đuôi rồng ra để tránh né công kích, nhân cơ hội đó thủy long quơ đuôi một phát khiến bạch hổ bay ra xa, cơ thể đập vào vách đá.

Tuy vậy nhưng rất nhanh bạch hổ đã đứng dậy tiếp tục tấn công.

Bên này hai con thú đang chiến đấu, bên kia hai người cũng không rảnh rỗi.

Vân Tiêu lấy trời làm giấy lấy khí làm mực mà vẽ bùa, y gấp thiết phiến lại viết chữ trên không khí, phía sau tà linh xuất hiện những sợi dây leo trói chặt tay chân và bịt miệng nàng lại.

Nhưng điều đó vẫn không cản được Trúc Vưu, nàng hơi cử động một ngón tay, lập tức dây leo đã bị tia nước cắt đứt toàn bộ.

Nhưng nhờ có lợi thế rào chắn nên trong trận chiến này Vân Tiêu là người công kích còn Trúc Vưu chỉ có thể tìm cách chống đỡ.

Hắn liên tục dùng thiết phiến vẽ trên không khí, dây leo lần nữa khôi phục sự sống, từ những đoạn bị cắt ngắn mà hóa thành những sợi dây leo chắn chắc quấn lấy chân nữ quỷ làm nàng té ngã, nhân cơ hội trời ban này, hắn điều khiển dây leo trườn lên bọc toàn bộ cơ thể nàng bên trong, vây lấy không để nàng có cơ hội trốn thoát.

Đến thời điểm hiện tại Vân Tiêu đã thấm mệt, những giọt mồ hôi rơi xuống, hắn cảm thấy tầm nhìn trước mắt bắt đầu hơi nhòe dần, hắn liếm môi lấy ra một viên đan dược có tác dụng bổ sung linh lực cấp tốc, chỉ là những ngón tay run rẩy làm viên đan rớt xuống, cơ thể hắn lúc này cũng không trụ được nữa mà đổ gục xuống đất, chỉ có thể khó nhọc cắm thiết phiến sâu xuống đất để trụ vào đó.

Hắn lần nữa lấy ra viên đan mới cho vào miệng, ngay lập tức cảm nhận được cơ thể như có một dòng nước ấm chảy qua, cảm giác thư thái toàn thân.

Không có thời gian để nghỉ ngơi, khi đã khôi phục được một ít sức lực hắn liền đứng dậy, nhưng chẳng thấy nữ quỷ đâu nữa, mà lúc này bên phía bạch hổ từ lâu đã không còn ở trạng thái cân sức nữa.

Hắn quay đầu nhìn về phía tiểu bạch hổ nằm gục ở phía xa, tầm mắt lúc này lại chuyển sang con rồng nước to lớn không chút thương tích cách hắn không xa.

Bạch hổ ít kinh nghiệm chiến đấu lại thêm bị phong ấn sức mạnh nên việc bị đánh bại cũng không phải chuyện gì đáng bất ngờ, chỉ là xem ra chuyến đi này hắn khó mà trở về rồi đây.

Đôi mắt rồng nước đang nhìn về phía hắn, nó bỗng gầm lên một tiếng rồi phóng ra một quả cầu nước lớn. Do đã chuẩn bị tâm lý từ trước nên hắn không khó khăn để tránh né quả cầu này, chỉ là có một điều bất thường, những tưởng quả cầu sẽ như những tia nước lúc trước, khi đánh hụt sẽ hóa thành nước thường thấm vào đất, nhưng lần này khi nó tan ra lại như một khối chất nhầy nằm trên mặt đất, điều đáng nói là khối chất nhầy này đang trườn về phía hắn với tốc độ rất nhanh.

Hắn vội nhảy lên một khối đá nhô lên trên vực, nhưng không vì thế mà khối nước kia hết đeo bám, nó như có linh hồn tự xác định được mục tiêu mà đuổi theo, không chỉ vậy rồng nước bên kia vẫn có ý định tiếp tục tấn công.

Mắt thấy tình hình không ổn, hắn cắn răng quyết định dùng đến tuyệt kĩ của mình.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play