Thẩm Thuần cuối cùng cũng lên xe rời đi. Tạ Bách Viễn đứng nhìn đuôi xe dần khuất bóng, khẽ thở dài. Sự chia ly đột ngột khiến lòng anh có chút luyến tiếc. Nhưng dù sao hai người vẫn sống cùng một thành phố, với lại kỳ nghỉ này đúng là dịp để về nhà. Những chuyện khác thì cứ từ từ tính lại sau vậy.
Tạ Bách Viễn bước vào ký túc xá. Lúc này, hầu hết mọi người đã rời đi, chỉ còn vài người kéo vali ra ngoài. Tòa ký túc xá vừa náo nhiệt lại vừa vắng lặng một cách kỳ lạ.
Anh bước lên tầng ba. Nhiều phòng đã khóa chặt, bên trong tối om. Tạ Bách Viễn tưởng rằng sẽ chẳng gặp ai, nhưng đúng lúc đi qua hành lang nhỏ, anh bất ngờ thấy Hứa Trạch vừa bước ra từ một phòng.
Hai người cũng xem như quen biết. Vì không có ai khác quanh đó, Hứa Trạch ngẩn ra một chút rồi chào. “Chào hội trưởng.”
“Ừ, mai em mới lên xe về à?” Tạ Bách Viễn lịch sự hỏi.
“Không, kỳ nghỉ đông này em không về.” Hứa Trạch đáp.
Tạ Bách Viễn hơi bất ngờ, nhưng không hỏi thêm gì. “Ừ, ở lại trường thì chú ý an toàn nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT