Thẩm Thuần đi vào thế giới này đã một năm, mượn thân thể người khác, nguyên thân bị tai nạn xe cộ mà bỏ mình, nên đã cùng thế giới căn nguyên giao dịch, cho bồi thường, làm Thẩm Thuần có thể hợp pháp sử dụng thân thể này, mặc dù sử dụng Dược Tề Khôi Phục, nhưng trọng thương như vậy cũng làm Thẩm Thuần ở trên giường thành thành thật thật nằm hai tháng.

Tiền anh không thiếu, nguyên thân xuất thân cũng coi như phú quý, tài sản trong nhà ở thành phố A nơi mà tấc đất tấc vàng này cũng xem là nhà giàu có, cho dù phụ thân của  nguyên thân luôn bận việc sự nghiệp, nhưng tiền tài cho con trước nay không có thiếu.

Không có tiền có đôi khi thật là một bước khó đi, làm nhiệm vụ, kiếm tiền xem như kĩ năng sinh tồn cơ bản, Thẩm Thuần tự nhiên cũng thấy như thế, trừ bỏ trong nhà chu cấp, chính anh cũng có đầu tư, nhưng tiền cũng không phải vạn năng, đặc biệt là khi không có tích lũy được đến một mức độ có thể muốn làm gì là làm, nhưng có một số việc chú định vô pháp dùng tiền làm được.

Rốt cuộc không phải ai ở thế giới căn nguyên đều có năng lực kiếm tiền biến thái.

Mà thế giới này thi đại học là một sự kiện khá công bằng, chỉ xem điểm, cũng không phải dựa vào tiền tài là có thể thay đổi, Hứa Trạch đã xác định sẽ đến nơi này, vận mệnh bánh răng cho dù có thể sai một lần, cũng sẽ có khả năng một lần nữa kín kẽ lại với nha. Nhưng nhiệm vụ của anh là làm cho tơ hồng không thể gắn kết lại được với nhau, đây mới là nhiệm vụ yêu cầu anh phải làm được.

“Chào Học trưởng .” Thẩm Thuần thực tự nhiên cùng thanh niên trước mặt ngồi chào hỏi, đem giấy chứng nhận của mình đưa qua “Em là Thẩm Thuần".

Đối diện với nam sinh vừa lấy ra giấy chứng nhận, cậu ngẩng đầu nhìn Thẩm Thuần nói, “Em chính là Thẩm Thuần à.”

Vốn dĩ chung quanh tựa như có vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi hai người đang ở, một người đẹp đã thực muốn mệnh, nhưng khi hai hai người đẹp ngồi đối diện, kia đã không còn đơn giản là vấn đề 1 cộng 1 bằng 2.

“Đó chính là Thẩm Thuần”.

“Nghe nói chính là thủ khoa của Khoa Quản Trị Kinh Doanh của chúng ta”.

“Cảm giác cùng Tạ học trưởng so sánh cũng không khác biệt lắm.”

“Thành tích tốt lại lớn lên đẹp, đến lúc đó lại là Tạ học trưởng tiếp theo cho xem.”

“Tạ học trưởng chính là tuyển thẳng vào học, nếu như vậy vẫn phải có chút khác biệt chứ.”

Đám người nháy mắt ồn làm Tạ Bách Viễn nâng tầm mắt lên, mà liếc mắt một cái liền đủ để cho cậu xác định nguyên nhân khiến đám người làm ồn, chính là thanh niên đang ngồi ở đối diện.

Cậu thấy một bộ dạng quá mức xuất chúng, bên trong đám người, chỉ là liếc mắt một cái là nhất định sẽ chú ý tới hắn.

Tạ Bách Viễn lớn lên cũng đẹp, nhưng trước mặt thanh niên cậu lại không thể so sánh, nói thanh niên xinh đẹp rực rỡ nghe nói như vậy tựa hồ là nói quá, nhưng dùng ở trên người thanh niên lại là không hề quá, chỉ làm người cảm thấy người như thế nào mới có thể sinh ra đẹp thành như vậy.

“Hội trưởng, đây là Thẩm Thuần.” Một nam sinh thấy Tạ Bách Viễn ngẩng đầu nhìn, liền nghiêng thân thể nói.

Tạ Bách Viễn cúi đầu nhìn thoáng qua nơi vừa lên tiếng, thời điểm ngẩng đầu lại là vừa vặn đối diện với đôi mắt Thẩm Thuần nhìn qua.

Mắt đào hoa đa tình, Tạ Bách Viễn tự nhận xem người không đơn thuần chỉ là xem bộ dạng, khi đối diện đôi mắt long lanh phảng phất như chứa mùa xuân, trong lòng vẫn là khẽ nhúc nhích một chút.

“Chào Hội trưởng.” Thẩm Thuần cười nói.

“Ừ.” Tạ Bách Viễn lên tiếng, trong lòng gợn sóng hơi hơi tan đi, cậu mở miệng nói, “Học sinh mới nếu dư ra sẽ được an bài cùng các anh chị học trưởng ở cùng nhau, hai người một gian, bên em vừa vặn dư ra em, nên em cùng anh là một gian, kế tiếp nếu cảm thấy không thuận tiện, em có thể lại xin chuyển ký túc xá.”

“Không cần ạ, cùng hội trưởng một gian khá tốt.” Thẩm Thuần nói.

Nguyên bản cùng Tạ Bách Viễn một gian chính là Hứa Trạch, hắn bị thành viên trong ký túc xá ban đầu xa lánh, nên dọn đến cùng ở với Tạ Bách Viễn, vốn dĩ ký túc xá cho tân sinh là vừa đủ, mà hiện tại lại dư ra Thẩm Thuần.

Số người trúng tuyển A Đại đã được tính toán, Hứa Trạch ở thế giới ban đầu thi đỗ đã là gần chót bản, Thẩm Thuần vốn tưởng rằng chính mình tham gia sẽ đem Hứa Trạch đẩy xuống, lại không có nghĩ đến A Đại điểm trúng tuyển lại so với ban đầu thấp hơn một chút, Hứa Trạch vẫn nhận được thư thông báo trúng tuyển vào được A Đại.

Tơ hồng vẫn còn tồn tại, vận mệnh đã định sẵn, Tạ Bách Viễn cùng Hứa Trạch nhất định sẽ gặp gỡ.

Loại tình huống sinh ra tình cảm này, cùng với việc vẫn luôn lo lắng đề phòng, không bằng giải quyết ngay từ đầu.

“Được.” Tạ Bách Viễn nhìn về phía nam sinh  bên cạnh nói, “Đỗ Tân, cậu dẫn người mới đi đi.”

Tân sinh người không ít, thường thường dàn xếp cũng đều có người hướng dẫn, ký túc xá ở lầu 3, hai giường một cái phòng vệ sinh, điều kiện so với nhà thuê đương nhiên kém hơn một ít, nhưng là ở gần trường có nơi để dừng chân đã xem như không tồi rồi.

Thẩm Thuần cảm tạ đàn anh dẫn hắn tới nơi, tự đem giường đệm sửa sang lại, tất cả đồ vật đều sửa sang cho vào tủ quần áo cùng trên bàn sách, lúc này mới ngồi ở trên ghế nhìn địa bàn của Tạ Bách Viễn.

Giường đệm thu thập sạch sẽ ngăn nắp, khăn trải giường đã được san bằng, trên bàn sách cũng không có tạp vật, chỉ có mấy quyển sách đều được chỉnh chỉnh tề tề sắp xếp gọn, bút đều an an tĩnh tĩnh nằm ở trong hộp, không có quần áo dơ loạn ném lung tung, trong không khí cũng không có mùi lạ gì, thậm chí ngay cả sàn nhà đều là sạch sẽ ngăn nắp, cũng chỉ có dấu vết vừa nảy Thẩm Thuần mang rương hành lý tới.

Thói ở sạch.

Nguyên bản ở thế giới tuyến ban đầu, Hứa Trạch cùng Tạ Bách Viễn trong gian phòng này có phát sinh vài lần cãi cọ chính là bởi vì Tạ Bách Viễn có thói ở sạch.

Kỳ thật ở cùng với người bình thường xem như cũng không phải là vấn đề gì lớn, Hứa Trạch cũng chỉ là đem đồ ăn mang về trong ký túc xá ăn mà thôi, cũng không phải mấy món ăn có mùi nặng như bún ốc, nhưng vẫn cứ khiến Tạ Bách Viễn cảm thấy không vui.

Thói ở sạch đối với người khác có lẽ không tiện, nhưng đối với Thẩm Thuần mà nói lại là không thể tốt hơn, bởi vì Thẩm Thuần đồng dạng không thích ở nơi mà có mùi đồ ăn, nếu không phải cùng Tạ Bách Viễn một gian, hắn khả năng sẽ lựa chọn ở bên ngoài trường học.

Như bây giờ, một mặt làm chính mình không cần như vậy lăn lộn, mặt khác phòng ngừa Hứa Trạch dọn lại đây cùng Tạ Bách Viễn khả năng ở cùng phòng.

Gần quan được ban lộc, trước đem ban công chiếm, muốn nhìn trăng đỡ mất công hơn nhiều.

Thẩm Thuần đánh giá xong, lấy qua cây lau nhà kéo đi những cái dấu vết mờ nhạt trên sàng nhà, tắm xong, sau đó ngồi ở trong ký túc xá…… Thưởng điều hòa.

【 ký chủ, ngài không đi đề phòng bọn họ hai người gặp mặt sao? 】521 hỏi.

Mới nhậm chức hệ thống hơn một nữa thời gian điều tới quan tâm ký chủ, hiện tại không biệt suy nghĩ như thế nào lại cảm giác ký chủ có chút quá mức nhàn nhã.

【 nhất kiến chung tình đại khái đều là thấy sắc nảy lòng tham, Hứa Trạch cái loại bộ dáng này, ta không có khả năng nhiều lần ngăn cản. 】 Thẩm Thuần mở ra laptop, ở mặt trên tìm đọc số liệu nói.

Loại này đại trời nóng đi ra ngoài, cơ bản chính là khổ thân.

521 công bố nhiệm vụ có hai cái, một là làm nguyên thân sống sót, thứ hai là cắt đứt tình duyên của Tạ Bách Viễn cùng Hứa Trạch.

Đoạn Duyên tổ nhiệm vụ có thể cắt đứt cùng sẽ duyên, tương đương với một người hoặc hai người hối hận muốn gặp lại được lẫn nhau.

Cái này nhiệm vụ đối với Thẩm Thuần mà nói cũng không tính quá khó, đơn giản là hai người không thể ở bên nhau.

Một người cùng một người khác muốn ở bên nhau rất khó, nhưng tách ra lại là chuện  cực kỳ dễ dàng.

Hắn trước mắt để ý chính là nhiệm vụ một, cái này cùng hắn trước kia đã làm nhiệm vụ hoàn toàn không giống nhau, thời điểm lúc làm nhiệm vụ, thường thường dùng chính là chính mình phân thân, một khi nhiệm vụ hoàn thành, lập tức ch·ết hoặc biến mất, hiện tại lại là muốn làm một người khác sống sót, vẫn luôn sống đến sống thọ và ch·ết tại nhà.

Dùng thân thể người khác xác thật phải quý trọng, nhưng điều này cũng có ý nghĩa là thân thể này sẽ ch·ết lão, hiện tại thoạt nhìn thân thể là một thanh niên niên thiếu, soái khí bức người, một khi phóng qua 50 tuổi, cho dù cũng soái, cũng chỉ có thể gọi là lão nhân.

【 thật sự không thể ở mãi thanh xuân sao? 】 Thẩm Thuần ngón tay ở trên mặt bàn gõ hỏi.

【 không thể, quy tắc của thế giới này không cho phép, ký chủ. 】521 nhìn cửa hàng với các loại Trú Nhan Đan nói.

【 thế giới tiếp theo có thể hay không đổi cái quy tắc cho phép? 】 Thẩm Thuần lấy gương qua một bên nhìn gương mặt cùng chính bản thân mình có ba phần giống nhau nói,【 mặt như vậy thật đẹp trai, các ngươi như thế nào nhẫn tâm nhìn nó già đi? 】

521: 【 không đành lòng, hệ thống chính là quyền hạn không đủ, thế giới chỉ có thể tùy cơ, thực xin lỗi nha ký chủ. 】

Đùa thật vui, Thẩm Thuần trong lòng nghẹn cười.

Tuy rằng thường xuyên ch·ết trẻ, nhưng nhiệm vụ thời gian có thể dài có thể ngắn, hắn cũng từng vì tiêu diệt một cái nhiệm vụ căn nguyên, ở một cái thế giới đãi mấy ngàn năm lâu, gặp qua nhân sinh khổ đau, sinh lão bệnh tử, cầu không được, ái tình lý biệt, oán tăng hội, ngũ âm thịnh.

Có hệ thống cùng căn nguyên thế giới, ký chủ chịu khổ đơn giản chỉ có lão cùng ch·ết hai cái.

Hắn tuy rằng không thích xem chính mình già đi bộ dáng, nhưng là không đại biểu không thể tiếp thu.

Mở cửa thanh âm truyền đến, Thẩm Thuần nhìn qua đi, vừa vặn đối thượng Tạ Bách Viễn nhìn qua tầm mắt.

“Học trưởng đã trở lại.” Thẩm Thuần cười nói.

Học sinh ký túc xá ồn ào nhất có hai cái giai đoạn, một là mới khai giảng vừa dọn tiến vào ký trúc xá, hai là cãi lộn muốn dọn đi thời điểm.

Tạ Bách Viễn vốn tưởng rằng khi tiến vào ký túc xá sẽ nhìn thấy sự lộn xộn khó có thể chịu đựng, lại không có nghĩ đến lại là sáng sủa và sạch sẽ như mới.

Nhìn thấy vậy tâm liền thả lỏng, Tạ Bách Viễn ở cửa thay đổi dép lê tiến vào nói: “Đúng rồi, bên kia thay đổi người.”

Kỳ thật là bởi vì có người ngoài xâm nhập chính mình lãnh địa, sợ có chút đồ vật bị lộn xộn, cho nên đã tranh thủ trước tiên trở lại nhìn xem.

Làm tâm tình của cậu thực tốt là, vị bạn cùng phòng mới thoạt nhìn là một người yêu sự sạch sẽ, có thể tiếp thu.

Hai người cũng không có quá nhiều chuyện để nói với nhau, Tạ Bách Viễn xử lí xong công việc của chính mình, Thẩm Thuần lại còn vội vàng sắp xếp xong hành lý của chính mình sau đó tiếp thu các loại quy tắc cho tân sinh viên cùng thời khoá biểu, hiểu biết về trường học này.

Âm thanh bàn phím  rất nhỏ vang lên, lại không có cảm xúc xấu hổ lan tràn, chỉ có một gian phòng im lặng chuyên chú.

Nơi này thoải mái căn phòng an tĩnh, mà ở sau 12 giờ càng thêm oi bức, một cái lớn lên thanh tú thiếu niên kéo một cái lược cũ xưa từ rương hành lý bước vào A Đại cổng trường.

“Hứa Trạch, em ở ký túc xá phòng 303, lấy giấy chứng nhận đi, anh kiu làm người mang em đi.” Đón người mới đến học trưởng cười nói.

“Cảm ơn.” Hứa Trạch nhỏ giọng nói, tươi cười cùng với học trưởng mang theo một chút ngượng ngùng cùng cẩn thận.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play