Sáng sớm tháng chạp, lạnh lẽo và yên tĩnh. Đêm qua tuyết rơi rất nhiều, tuyết trên cành cây, trên mái nhà và dưới đất đều đã tích tụ thật dày. Vốn dĩ, đây đáng lẽ là một ngày tuyết rơi bao trùm không khí Tết vui vẻ, nhưng đối với tôi mà nói, lại không hề có chút vui mừng nào, mà thay vào đó là sự kinh hoàng và bất an không thể giải thích được.

Lớp tuyết dày trên đường phát ra tiếng sột soạt dưới chân tôi và Trương đồ tể, mà âm thanh vốn dĩ rất nhỏ này lại vang vọng qua lại trên con phố vắng lặng không người, khiến tôi càng lúc càng cảm thấy mình như đang mơ, tôi véo vào mặt mình, rất đau, thực sự không phải mơ, mà là một thực tế sống động. Nhưng tôi mong sao đây chỉ là một giấc mơ.

Đi đến trước cổng sân, tôi lấy chìa khóa ra mở cửa, tim tôi đập loạn xạ, tay run dữ dội, đút chìa khóa vào mấy lần mới tra được chìa vào ổ. Tôi không biết đó là vì lạnh hay vì hồi hộp, hay cả hai đều có.

Khi cửa sân mở ra, tôi không đủ can đảm nhìn cảnh tượng kinh hoàng trong chuồng dê mà chỉ dùng tay chỉ về hướng chuồng dê cho Trương đồ tể. Trương đồ tể không nói gì, đầu tiên đặt đồ trong tay xuống đất, tiếp theo cởi áo khoác đưa cho tôi cầm, sau đó nhặt cái bao vải màu đỏ và con dao mổ trên mặt đất rồi đi về phía chuồng dê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play