Mấy ngày hôm nay, công tử đến quán cũng ít dần, thường mấy ngày chẳng thấy mặt đâu, Thái Âm có hơi lo lắng nên vội đi tìm đại nương để hỏi.
Đại nương gãi đầu nói: “Ta cũng không biết nó đang bận gì nữa, đừng nói là ở quán, ta còn chẳng thấy nó về nhà mấy lần. Ngày nào nó cũng ra khỏi nhà lúc trời chưa sáng, đêm khuya mới mò về, có lúc mấy ngày liền mà chẳng thấy bóng dáng đâu.”
Ta lên tiếng an ủi: “Không phải là có quan mới đến nhậm chức hay sao, có lẽ là trong nha môn quá bận thôi, nam nhân có việc có nam nhân, nữ nhân có việc của nữ nhân, chúng ta tự chăm sóc tốt cho bản thân mình là đã đỡ lo cho nhau rồi.”
Dù Thái Âm nghe lọt tai những lời ta nói nhưng vẫn than thở lầm bầm, gói chỗ bánh hạnh nhân đã làm xong lại một túi dặn dò đại nương mang về nhà, nếu như công tử ra ngoài cũng có thể đem theo được, phòng lúc đói lấy ra ăn lót dạ.
Đại nương cười hề hề đồng ý mang đi.
Nhưng ông chủ nhà lại không hề thoải mái như bọn ta, ông nói với ta, nha môn mà bận rộn đến thế sợ rằng đã có việc lớn, chi bằng tạm thời đóng cửa hàng tránh qua đợt này.
Nếu như không có việc gì to tát thì xem như cho bản thân nghỉ ngơi một vài ngày, nếu như thật sự có chuyện gì cũng sẽ không đến mức chịu ảnh hưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT