Sau giây phút ngơ ngác ngắn ngủi, Liên Trì đột nhiên cúi thấp đầu, ghé sát vào mặt Tang Ca, hé miệng ngậm lấy cánh môi của nàng.

Những lời phía sau của nàng đều bị hắn nuốt vào trong bụng, Tang Ca sững sờ còn chưa phản ứng lại được. Nhưng Liên Trì đã cẩn thận dùng lưỡi tách răng môi nàng ra, sau đó rụt rè thăm dò trong khoang miệng nàng, tiếp đó quấn lấy lưỡi của nàng cùng dây dưa.

Đứng trước tình huống liên tục bị áp đảo như thế, tính hiếu thắng của Tang Ca nhất thời nổi lên, nàng chủ động vòng tay qua cổ hắn, khẽ cử động lưỡi mong dành lại thế chủ động.

Bàn tay Liên Trì đang đặt như eo nàng bắt đầu không an phận, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vu.ốt ve eo nhỏ của Tang Ca. Lực đạo hắn dùng vừa đủ khiến Tang Ca thoải mái không kìm được tiếng rê/n rỉ của mình.

Hơi thở của Liên Trì càng trở nên nặng nề, hắn rời khỏi môi nàng, bắt đầu hôn khắp gương mặt của Tang Ca, bắt đầu từ vầng trán, tới đôi mắt, tới mũi... Sau đó lại tiếp tục quay về môi dây dưa cùng Tang Ca.

Nàng có thể cảm giác được bàn tay đặt trên eo mình của Liên Trì đang nhẹ nhàng tháo thắt lưng của nàng ra.

Tuy rằng suy nghĩ của Tang Ca từ lâu đã bị Liên Trì hôn thành một mớ hỗn độn, nhưng giây phút thắt lưng được tháo xuống, nàng bỗng nhiên tỉnh táo tới lạ thường.

Nàng thở hổn hển tranh thủ lúc hắn cúi đầu hôn lên cổ mình vội vàng dùng tay túm chặt lấy bàn tay của hắn, không cho hắn làm loạn. Sau đó mới nói: "Đừng... Đừng như vậy..."

Bàn tay Liên Trì khế cứng lại, sau đó rất nghe lời đổi vị trí tay qua sau gáy nàng. Tang Ca thấy hắn nghe lời như vậy không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm ở trong lòng. Nếu ban nãy Liên Trì cứng đầu muốn tiếp tục, nàng cũng không biết phải làm thế nào nữa, cũng may... Cũng may...

Nhận ra Tang Ca không tập trung, Liên Trì khẽ cắn nhẹ lên vai nàng một cái. Thần trí đang bay bổng của nàng lập tức bị kéo về.

Bấy giờ nàng mới nhận ra, hai người đang ở trong tư thế rất mập mờ. Không biết Liên Trì đã đè nàng xuống giường từ lúc nào, hiện hắn đành ghé sát vào người Tang Ca, chăm chỉ để lại từng dấu đỏ trên cổ nàng. Nàng cảm thấy hơi khó thở, cũng cảm thấy may mắn vì Liên Trì không đặt toàn bộ trọng lượng lên người nàng, nếu không nàng nhất định sẽ bị hắn đè chết theo nghĩa đen!

Liên Trì đang hôn nàng say sưa bỗng nhiên dừng lại, đứng dậy có ý muốn ra ngoài.

"Chàng đi đâu vậy?" Trước ngực bỗng nhiên bãng đi, Tang Ca cảm thấy có hơi trống trải, không nhịn được hỏi.

"Ta ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại."

Tang Ca cảm thấy giọng nói của hắn có hơi đè nén, giống như đang phải chịu đựng thứ gì đó. Nàng không khỏi lo lắng: "Chàng không sao chứ?”

Lúc này Liên Trì đã đi ra tới cửa, nghe nàng nói như vậy, bước chân hắn hơi dừng lại, sau đó mới quay đầu nói với Tang Ca đang nằm trên giường: Ừ."

Hắn nói sẽ nhanh chóng trở về, quả thật là rất nhanh sau đó đã trở lại. Khi hẳn ôm bản thân mình thêm lần nữa, Tang Ca cảm thấy da thịt hắn mát lạnh, hoàn toàn khác với làn da nóng bỏng của nàng, nàng hỏi: "Chàng đi tắm nước lạnh à?"

Nàng chỉ nghe tiếng Liên Trì ừ hử một tiếng: "Nếu không lấy lại chút bình tĩnh, ta sợ bản thân mình không nhịn được..."

Gương mặt Tang Ca lập tức đỏ hồng, nhịn ở đây có nghĩa là gì, cả nàng và hắn đều rõ ở trong lòng.

Sáng hôm sau, hiếm khi nào mà Liên Trì lại dậy muộn hơn nàng. Tang Ca không nỡ đánh thức hắn, cho. nên dù đã trời đã rất sáng rồi, nàng vẫn im lặng ngắm nhìn gương mặt khi ngủ của Liên Trì.

Tuy rằng đã nhìn tới quen thuộc, nhưng chưa bao giờ Tang Ca cảm thấy Liên Trì lại tuấn tú như lúc này. Đôi mày anh tuấn hơi cau lại, sống mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt. Quả nhiên là không phụ gương mặt đáng yêu. khi nhỏ của hắn!

Tang Ca lấy ngón tay của mình đặt lên vị trí mi tâm đang cau chặt của hắn, khẽ xoa với ý đồ muốn mi tâm giãn ra, nàng nhẹ giọng lẩm bẩm: "Đừng cau mày, sẽ xấu

n Trì thật sự nghe thấy lời nàng hay không, vậy mà mi tâm của hắn lại giãn ra thật.

Tang Ca không nhịn nổi cười khúc khích. Tiếng cười của nàng không may lại đánh thức Liên Trì còn đang say giấc, hắn mở mắt nhìn thấy gương mặt như hoa đầy ý cười của nàng, tâm trạng bỗng tốt hẳn lên, vừa định nói chuyện đã bị nàng hôn trộm một cái lên khóe miệng.

Tang Ca đắc ý nói: "Ta đánh dấu rồi, từ bây giờ chàng đã là người của ta, nếu còn dám dối gạt ta, ta sẽ cho chàng biết tay!"

Khóe miệng Liên Trì không kìm được cong lên. Hắn đáp: "Được."

Tang Ca đang nở nụ cười đắc thắng bỗng nhiên mặt mũi nhăn nhó, sau đó lại đưa tay lên nhẩm tính điều gì đó.

Liên Trì vòng tay ôm eo nàng, vùi đầu vào bụng nàng, dùng giọng mũi nói: "Nàng tính toán điều gì vậy?"

"Ta đang tính thử xem nên dùng thân phận nào cho. chàng xuất hiện để cưới ta."

"Cưới nàng?" Liên Trì sửng sốt.

Nghe hắn thắc mắc như vậy, Tang Ca lập tức cau mày không vui: "Chẳng lẽ chàng không muốn cưới ta?"

"Đương nhiên là không phải..." Liên Trì dụi dụi đâu vào eo Tang Ca, hơi ngừng một lát mới nói tiếp: "Chỉ là †a chưa từng nghĩ tới có một ngày nàng sẽ bảo ta cưới nàng. Mọi chuyện cứ như giấc mơ vậy."

Cứ mỗi khi hắn dùng giọng điệu này nói chuyện, nàng lại cảm thấy đau lòng không thôi: "Không phải là mơ, đây là thật. Hai ta đã có tiếp xúc da thịt, cho dù chàng không muốn lấy ta cũng nhất định phải lấy!"

Mấy chữ Tiếp xúc da thịt này nàng nói rất nhỏ, Liên Trì phải lắng tai lắm mới có thể nghe được.

Hắn phì cười, vui vẻ nói: "Ừ, ta sẽ cưới nàng. Sẽ cho nàng một hôn lễ hoành tráng nhất lục giới."

Nhưng hắn cũng không thấy nàng đáp lại, còn tưởng nàng không hài lòng, vội vàng nói: "Sao thế?"

Hồi lâu sau mới nghe thấy Tang Ca lí nhí đáp: "... Như vậy thì tốn kém quá!”

Liên Trì:

Chưa đợi Liên Trì đáp lại, nàng đã lo lắng nói: "Nhưng cô cô và cô phụ của ta rất khắt khe với phu quân của ta. Nếu như không phải quyền cao chức trọng chỉ sợ hai người không đồng ý..."

"Thế nào mới là quyền cao chức trọng?" Liên Trì rất nghiêm túc học hỏi. Hắn thầm nghĩ, nếu cô cô và cô phụ của nàng đã có ý định kén rể như vậy, vậy thì sau khi hắn tỉnh lại, việc đầu tiên phải làm chính là vào triều làm quan rồi?. Đọc truyệ𝗻 hay tại — 𝙏 𝑹 𝖴 𝐌 𝙏 𝑹 𝖴 Y Ệ N﹒𝖵𝗻 —

"Ùm..." Tang Ca nghĩ nghĩ một lát, sau đó mới rụt rè hí ít phải được như Cơ Diệp."

Trong lúc vô tình, Cơ Diệp đã trở thành mục tiêu để Liên Trì vươn tới. Nhắc tới Cơ Diệp, Liên Trì không khỏi nhớ tới chuyện hôm qua nhìn thấy. Nếu như đã biết Tang Ca không có tình cảm với hắn, thế thì cũng không cần nương tay với hắn nữa.

Liên Trì âm thầm suy tính phải làm thế nào mới có thể trừ khử Cơ Diệp một cách thần không biết quỷ không hay...

Về phần Cơ Diệp, khi đó hắn đang ngồi chờ Tang Ca trong đình bên hồ sen. Vừa mới định rót chén trà để uống đã hắt xì một cái. Cơ Diệp xoa xoa mũi, thầm đoán xem rốt cuộc là tên tiểu tử nào đang tính kế sau lưng mình.

Trong lúc đó, Liên - Tiểu tử tính toán sau lưng - Trì đang hết lời khuyên Tang Ca không cần xuống bếp vì mình. Chả là lúc sáng khi vừa tỉnh dậy, Tang Ca đột nhiên nghĩ tới lâu nay toàn là Liên Trì nấu cho mình ăn, vậy nên hôm nay nàng nổi hứng muốn nấu cho hắn một bữa.

Nhưng Liên Trì đã được thỉnh giáo tài nghệ của nàng vào tối qua, sao còn dám để nàng xuống bếp bữa.

Khuyên nửa ngày trời, cuối cùng phải hứa đưa nàng đi thả đèn hoa đăng Tang Ca mới chịu nghe lời để Liên Trì xuống bếp như mọi khi.

Nhà bếp ở tẩm điện Tang Ca đặt ở một nơi riêng biệt, bình thường ngoài Liên Trì và Vân Tâm chẳng còn ai bước vào. Thế mà không hiểu hôm nay có chuyện gì, đám tì nữ lại vây chật kín nhà bếp.

Lúc thì bịa lý do vào lấy muối, lúc thì đun nước... Có tì nữ còn bạo gan hơn, lấy hẳn lí do là người quản lý việc bếp núc trong Ma cung, bước vào nói chuyện với Liên Trì nhằm tìm ra danh tính của vị công tử anh tuấn này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play