Sau khi nghe thấy lời dò hỏi của Lãnh Khanh, thanh niên trước mặt lộ ra vẻ tủi thân: “ Ta vốn là một con thiềm thừ tụ tài, trước khi hóa hình đã nhận được ân huệ của một người, sau khi tu thành thì đã vào thành Bắc Châu báo ân, nhận sự cung phụng của con cháu ân nhân, ta đã sống ở thành Bắc Châu được hai trăm năm, ta nhận sự cung phụng, đồng thời cũng mang đến tài vận cho con cháu của ân nhân, hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, chưa hề làm bất kỳ việc gì tổn thương đến người khác.”
Nghe đến đây, nhóm người của Lãnh Khanh đã hiểu ra, đây là một con thiềm thừ mượn sự cung phụng từ thế gian, từ phàm nhân, đôi bên cùng có lợi, thiềm thừ dựa vào sự cung phụng mà tu hành, những sinh vật như vậy thật sự có tồn tại, thế nhưng yêu linh bẩm sinh đã có thuộc tính nào đó thật sự rất hiếm thấy, giống như thiềm thừ, không phải con nào cũng là yêu linh tụ tài. Vừa hay, con ở trước mặt lại có thể tụ tài, có thể mang đến tài vận cho những người xung quanh, vì thế mới lựa chọn phương pháp này để tu hành.
Thiềm thừ tinh tiếp tục nói: “Vốn dĩ tài vận mà ta mang lại cho ân nhân đã có thể báo đáp lại ân tình của trước đây, hơn nữa những ngày gần đây, dường như Bắc Châu không ngừng náo động, ta tính đổi một nơi khác để tiếp tục cung phụng, hoặc đi vào núi thanh tu, nhưng mấy ngày trước lúc đang muốn rời đi, đột nhiên cảm nhận được có lệnh triệu hóa, bất tri bất giác lại đi vào phủ thành chủ, sau đó dường như có người muốn đoạt xá nhưng đã bị ta đuổi đi, sau đó, ta lập tức phát hiện trên cơ thể của mình bị che kín cấm chế, không thể nào sử dụng linh lực được, rồi bị áp giải đến pháp trường để hành hình.”
“Đoạt xá?”
“Cảm giác rất giống đoạt xá, giống như có người muốn đuổi ý thức của ta đi, ta cũng không thể nói rõ được.” Dường như thiềm thừ tinh cũng vô cùng nghi ngờ, người đoạt xá thường là người tu hành, thông thường loại người này sẽ lựa chọn nhân loại đã khai linh trí làm mục tiêu, rất ít người sẽ chọn yêu linh làm mục tiêu, bởi vì yêu linh thường thì không khai linh trí, mà nếu đã khai linh trí thì sẽ tự tu hành, nếu như muốn đoạt xá sẽ chịu sự phản kháng, thậm chí là phản sát.
Cửu Tố trầm tư: “Xem ra trong số các yêu linh bị hành hình trong mấy ngày nay có ẩn tình, cần phải đi thăm dò phủ thành chủ.”
Sau khi giải thích tình hình, thiềm thừ tinh không muốn ở lại thành Bắc Châu thêm nữa, dẫu sao cũng suýt chút đã mất mạng, trước khi đi, vì để cảm tạ đã nguyện ý chia một sợi khí tụ tài. Nhưng đối với nhóm người Lãnh Khanh, không là yêu, thì cũng là quỷ, lấy tiền tài cũng vô dụng, cả nhóm đều không có hứng thú cho lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play