Edit: Dứa đại ca
Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh thay thế ánh trăng soi xuống mặt sông. Từng gợn sóng sáng lấp lánh lại lạnh lẽo như lưỡi dao sắc bén.
Trên bờ sông, A Sửu ngồi xổm bên cạnh một đống vịt con màu vàng, hắn đưa tay chọc chọc từng con một. Lông nhung của đàn vịt con được ánh nắng chiếu lên tạo nên từng tầng bóng râm, nhìn cực kỳ mềm mại.
Đàn vịt con màu vàng không chịu nổi sự quấy rối của A Sửu, chúng kêu cạp cạp không ngừng và vỗ đôi cánh nhỏ như muốn xua đuổi những ngón tay phiền phức đó đi. Có lẽ vì không có tác dụng, đến cuối cùng, từng con vịt con màu vàng đều tỉnh dậy, không vây quanh chặt lấy Lãnh Khanh và Thỏ Lương nữa. Lãnh Khanh trở lại hình dáng bình thường, nghiêm túc chỉnh sửa lại quần áo của mình.
A Sửu mỉm cười không nói gì. Hắn mơ hồ có thể đoán ra được thân phận của Lãnh Khanh, có lẽ cả đời này Lãnh Khanh nhất định sẽ không nói cho người khác biết chuyện bản thân hắn từng bị đám vịt con vây quanh. 
Thỏ Lương cũng đã thức dậy, ánh sáng ban mai mát mẻ hiếm khi giúp Thỏ Lương có thêm mấy phần tỉnh táo. Thỏ Lương cuộn chăn đệm với ổ nhỏ đưa cho Lãnh Khanh, lúc sau mới đi lấy một giọt sương thu để rửa mặt. Sau đó nàng lấy một nắm rau xanh tươi rói từ trong Linh phủ ra, đang định ăn thì lại bị một con vịt con màu vàng nhạy bén phát hiện ra rồi vây quanh lại. Con vịt con màu vàng kêu cạp cạp, thò đầu nhỏ qua ăn lá rau xanh mềm mại trong tay Thỏ Lương.
Thỏ Lương: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play