Edit: Dứa đại ca
Sáng hôm nay, khi Thỏ Lương đề nghị buổi tối bọn họ có thể ngủ chung với nhau trên giường cỏ bông, Lãnh Khanh không chút do dự đã đồng ý. Thời gian sau đó, Lãnh Khanh thường xuyên ngẩng đầu nhìn về phía ông mặt trời, hắn luôn cảm thấy mặt trời hôm nay xuống núi cực kỳ chậm.
Khó khăn lắm mới đợi được đến lúc mặt trời lặn, nhìn bánh bao nhỏ lôi chăn đệm cuộn một cục trải ra, Lãnh Khanh có một loại xúc động muốn chui vào bên trong đó không thể khống chế được. Đương nhiên, làm một cây cỏ đàng hoàng, Lãnh Khanh không hề làm như thế, hắn chỉ nhắc Thỏ Lương quên ăn tối là chờ sáng mai rồi lại ăn sau.
Cuối cùng, Lãnh Khanh đã đạt được nguyện vọng được nằm chung một ổ chăn với Thỏ Lương. Đêm càng lúc càng tối, đặc tính của chiếc giường bằng cỏ bông này là hoàn toàn không bị dính hơi lạnh, nằm trên chăn đệm nho nhỏ vừa ấm áp lại thoải mái.
Hô hấp của Thỏ Lương dần dần ổn định, rõ ràng là đã ngủ say. Lãnh Khanh thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Thỏ Lương. Thỏ Lương cũng không hề có cảm giác gì, khuôn mặt bánh bao phồng lên ngủ rất ngon lành. Lãnh Khanh cũng cảm thấy rất kỳ lạ, trước đây khi Thỏ Lương vẫn chưa biết hóa hình, bọn họ cũng từng ngủ chung với nhau nhưng hắn cũng chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng như vậy.
Lãnh Khanh mở to mắt chờ đợi, hắn muốn đợi đến khi thỏ con ngủ say thì tự lăn vào trong lòng mình. Kết quả Thỏ Lương bên cạnh phồng mặt bánh bao lên, hai cái chân mũm mĩm lại nhỏ nắm chặt góc chăn, ngủ ngon lành. Nhìn ngoan không chịu được, cũng không hề có dấu hiệu xoay người.(App T-Y-T)
Gần đến lúc bình minh, Lãnh Khanh cảm thấy hai mắt của mình trợn sắp mù đến nơi rồi mà thỏ con vẫn ngoan ngoãn ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play