Edit: Trúc Linh
Con người đào bới Lưu Điệp Cốc ba thước đất, hân hoan điên cuồng hái xuống từng cái kén bọc lấy yêu hoa. Mỗi khi phát hiện một cái kén, họ lại như tìm thấy kho báu vô giá, vẻ mặt phấn khích đến mức vặn vẹo. Họ nghĩ rằng mình đã diệt cỏ tận gốc, nhưng không ngờ rằng, ngay tại lối vào Lưu Điệp Cốc, có một đóa hoa nhài tư chất tầm thường, dù đã mở linh trí nhưng vẫn chưa thể hóa yêu, đang tận mắt chứng kiến tất cả. Và cuối cùng, khi tiên lộc bị giết chết, lúc đầu nó bị chặt xuống, máu tươi nhuộm đỏ mảnh đất nơi đóa hoa nhài sinh trưởng.
Máu tươi thấm vào đất, nuôi dưỡng bông hoa nhài yếu ớt. Trong sự dao động cảm xúc mãnh liệt cùng với nguồn linh lực tràn vào, cuối cùng hoa nhài hóa hình. Nhưng tất cả đã quá muộn, những kẻ đó đã mang theo các cái kén chứa yêu hoa rời đi.
Theo bản năng, hoa nhài đuổi theo, có điều muốn cứu lại yêu hoa từ giữa vòng vây tầng tầng lớp lớp phòng thủ há chẳng phải chuyện hoang đường sao? Nói đến đây, bỗng dưng Mạt Li im lặng thật lâu, như thể đang băn khoăn điều gì đó. Mãi sau, nàng ấy mới tiếp tục: "Khi ta có đủ thực lực để tiến vào thành Cẩm Tú, thì đã muộn rồi. Để khiến kén bướm nhiễm hương hoa, con người đã phong ấn yêu hoa vào trong kén, cả thân thể lẫn linh hồn. Sau đó, họ nghiền nát yêu hoa từ bên ngoài kén, ép chúng thành bùn hoa. Bùn hoa thấm vào từng sợi tơ, nhuộm cho kén bướm không chỉ một màu sắc vĩnh cửu, mà còn là hương thơm không bao giờ phai nhạt. Đến cuối, họ thả kén vào nước nóng, rút tơ, lột xác, để dệt thành những sợi chỉ thêu mà họ hằng ao ước."
"...Sau đó, ta muốn cướp lại những sợi chỉ đó, chẳng quatrong thành có quá nhiều Phật tu nên ta đã thất bại. Ta tưởng rằng mình đã chết, nhưng khi mở mắt ra, ta lại thấy bản thân đang ở Tiên Quả Lĩnh. Sau khi hóa hình, ký ức dần dần khôi phục, thế nên ta trở về Trung Châu." Giọng nói của Mạt Li mang theo một chút nghi ngờ, hiển nhiên nàng ấy không nhớ vì sao mình lại bị đưa đến Bắc Châu đại lục. Sự trống rỗng trong ký ức khiến nàng ấy có cảm giác thiêu thiếu gì đó.
Thỏ Lương im lặng hồi lâu. Câu chuyện của Mạt Li và câu chuyện trong bút ký của Mạnh Bất Tri thực chất là một, nhưng khi nhìn từ hai góc độ khác nhau, chúng lại trở thành hai câu chuyện hoàn toàn trái ngược. Giữa những chủng tộc khác, khó mà sinh ra sự cộng hưởng về cảm xúc được. Nếu không có lòng trắc ẩn, giết chóc sẽ trở thành công trạng lẫy lừng, tàn nhẫn sẽ trở thành một loại bí pháp tinh diệu, còn kẻ gây bạo lực sẽ trở thành kẻ được Trung Châu kính ngưỡng.
Thế nhưng, trong câu chuyện của Mạt Li, rõ ràng có những mảnh ký ức bị thiếu sót, không liền mạch như những gì ghi lại trong bút ký của Mạnh Bất Tri. Chẳng hạn như, sau khi Mạt Li hóa yêu, nàng ấy lấy đâu ra sức mạnh để tiến vào thành Cẩm Tú? Chẳng hạn như, làm sao nàng ấy sống sót giữa vòng vây của bao nhiêu Phật tu, rồi bị đưa đến Bắc Châu đại lục? Rõ ràng, ký ức của Mạt Li chưa hoàn toàn thức tỉnh. Dường như nàng ấy đã quên đi một phần ký ức vô cùng quan trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play