Edit: Dứa đại ca
Bầu không khí trong hiện trường trở nên vô cùng vi diệu. Nếu nói đây là chuyện nghìn cân treo sợi tóc thì việc đối mặt với con thỏ mềm yếu đáng yêu này thì không ai có thể tàn nhẫn được. Nếu nói bọn họ không cần quan tâm chút nào thì việc con thỏ này đang nắm giữ một sức mạnh to lớn lại khiến bọn họ sợ hãi.
Trịnh Chấp không nhúc nhích, những người khác đương nhiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trịnh Chấp muốn luyện hóa quyển tranh vẽ này, lý do đưa ra là để bảo vệ người dân của thành Trung Châu. Thỏ Lương muốn lấy lại quyển tranh vẽ này, dùng người dân trong thành Trung Châu làm uy hiếp. Chỉ cần Thỏ Lương có chút suy nghĩ khác, đám quỷ chết đói khắp thành đều có thể dễ như trở bàn tay tàn sát toàn bộ người dân trong thành. Cho dù phủ thành chủ có tập hợp nhiều người tài giỏi đi chăng nữa thì cũng không thể giải cứu toàn bộ người dân trong thành Trung Châu trong khoảng thời gian ngắn được. Cứ như vậy, Trịnh Chấp hoàn toàn mất đi lý do và cơ hội hành động trước một bước.
Trịnh Chấp đã ở địa vị cao nhiều năm, ông ta đã lâu không trải qua cái cảm giác bị người ta nhéo vào chỗ đau như thế. Ông ta không thể chủ động ra tay tấn công, chỉ có thể đặt hy vọng duy nhất lên người Chung Lưu Phong đã tự nguyện dừng lại việc hấp thụ quyển tranh vẽ: “Vị tiền bối này, tuy rằng trước kia quyển tranh vẽ là tài sản cá nhân của ngài, nhưng khi nó bị đám trộm đánh cắp thì nó đã đổi chủ rồi. Việc thành Trung Châu của ta luyện hóa quyển tranh vẽ này cũng chẳng có gì là sai cả. Một bảo vật như vậy đã được Thiên Đạo công nhận, đã sớm được mở linh trí. Nếu tương lai tu luyện đúng cách thì có thể đạt được công đức, thậm chí có thể phi thăng thành chính tiên, mà thành Trung Châu chính là nơi tốt nhất để nó dừng chân. Nếu tiền bối thật sự trân trọng quyển tranh vẽ này, ngài cảm thấy ngài nên quyết định như thế nào?”
Nếp nhăn trên mặt của Chung Lưu Phong dần dần biến mất, mái tóc bạc trắng cũng dần chuyển sang màu đen. Sự đảo ngược sinh mệnh khiến ông ấy chỉ chốc lát đã trẻ lại như thanh niên chỉ mới mười mấy tuổi. Về phần Trịnh Chấp, Chung Lưu Phong không hề có ý định để ý đến lời nói của đối phương, ông ấy chỉ chuyên tâm hấp thu linh lực trong quyển tranh vẽ.
Trịnh Chấp không muốn từ bỏ, vẫn cố gắng hết sức thuyết phục ông ấy: “Nếu tà ma vào thành, thành Trung Châu nhất định sẽ bị hủy diệt, dân chúng cũng tổn hại vô số. Nếu ngươi còn có chút lòng thương hại nào, xin hãy lập tức dừng tay, những thứ trong phủ Thành chủ đều sẽ cho người thoải mái lựa chọn.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play