Bàng Thâm tiếp tục áp chế cơn giận: “Cô cho rằng mình nói như vậy thì có thể châm ngòi mối quan hệ của bọn tôi sao? Tôi sẽ tin cô là thiên nhãn mà thả cha mẹ cô ra sao? Cô đừng nằm mơ!”
Tần Lâm thản nhiên nói: “Cho tôi biết ngày tháng năm sinh của ông!”
Bàng Thâm cảm thấy mình đã bắt được sơ hở của Tần Lâm, khóe môi ông ta buông lỏng, kéo thành nụ cười đắc ý: “Chẳng phải cô có thiên nhãn sao? Chẳng phải cô đã thấy được nhiều chuyện của tôi sao? Sao còn cần tôi cho biết ngày tháng năm sinh của tôi?”
Tần Lâm xùy cười một tiếng: “Những gì tôi vừa nói chỉ dựa vào cái tên của ông mà tính ra, bây giờ yêu cầu ngày tháng năm sinh của ông tất nhiên là vì muốn tính ra nhiều việc hơn”.
Bàng Thâm khinh thường nói: “Cô chẳng phải thiên nhãn sao? Cô còn cần ngày tháng năm sinh của tôi mới tính ra được à?
Giọng nói của Tần Lâm càng thờ ơ hơn: “Nếu bây giờ ông đứng trước mặt tôi thì tôi còn có thể tính ra được những chuyện ông từng đớp cứt, tè ra quần từ bốn mươi năm trước kia!”
Bàng Thâm nghẹn, trên mặt ông ta nổi đủ màu sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play