Bàng Thâm không ngờ đối phương sẽ nói như vậy, ông ta chần chờ ba giây, rốt cuộc thiên nhãn vẫn chiếm thế thượng phong trong lòng ông ta: “Cô là ai?”
Tần Lâm phát hiện não người này có vấn đề: “Chu Phúc Bảo là con gái tôi, tôi là Tần Lâm, Cố Triều Lan là mẹ tôi, Tần Bách Xuyên là cha tôi!”
Bàng Thâm cau mày, nếu là người khác thì Bàng Thâm còn chưa tin nhưng Tần Lâm này quả thực đã được Tần Kiều Sanh nhắc đến, rất có thể cô là người có thiên nhãn, chỉ là xác suất không cao bằng Chu Phúc Bảo.
“Làm sao tôi biết cô nói thật hay giả? Bằng không cô hãy dẫn con gái mình cùng đến một chuyến.”
Tần Lâm giễu cợt nói: “Tôi không dễ dàng bị lừa như mẹ tôi. Chẳng qua tôi có thể tự chứng minh mình có thiên nhãn.”
[Tiểu Quang, mi nói Bàng Thâm là nhân vật trong truyện sao? Ta muốn tài liệu về cuộc đời ông ta!]
[Bàng Thâm, chủ nhà họ Bàng đời thứ hai mươi ba, bốn mươi lăm tuổi… Vận số tầm thường, có mười đứa con nhưng tất cả đều không phải máu mủ của ông ta, bên cạnh có năm người tâm phúc, hai người là người hà họ Đồng, hai người là người của Tần Kiều Sanh, còn một người là người của ông cụ Tần…]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT