Thời gian trôi qua từng chút một, lão nhị thấy ba đứa trẻ thật sự không biết sợ hãi là gì, vẻ mặt bực tức nói: “Lão đại, có phải mấy đứa nhóc này có chút kỳ quái lắm không?”
Ba đứa trẻ này nhìn qua cũng không giống bị ngốc, chẳng lẽ bọn chúng không biết mấy người họ là người lạ sao? Thật sự không thấy sợ hãi chút nào sao?
Lão đại hừ lạnh, liếc nhìn lão tứ đang chơi đùa với ba đứa trẻ qua gương chiếu hậu, nói: “Như vậy không phải rất tốt sao? Không cần phí công làm điều thừa!”
Đột nhiên, Phúc Bảo nhìn lão tứ, dáng vẻ vẫn ngây thơ như vậy, nhưng lời nói ra lại không phải như vậy: “Chú ơi, chú là người tốt như vậy, cháu sẽ bói cho chú một quẻ miễn phí nhé?”
Nếu lúc đầu Phúc Bảo nói ra những lời này, lão tứ sẽ cho đánh cho con bé một cái, nhỏ như vậy đã học được chiêu trò lừa lọc người khác!
“Được rồi! Chú cũng nể mặt cháu một chút!” Lão tứ hợp tác nói, nể tình mấy đứa trẻ này có biểu hiện tốt như vậy.
Phúc Bảo lấy ra đồ nghề kiếm ăn của mình, một cái mai rùa và ba đồng tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play