Lão nhị cau mày, ánh mắt hung ác tràn đầy cảnh cáo nhìn về phía mấy đứa trẻ: “Đừng có nhìn chằm chằm tao, nếu không ông đây trực tiếp ném chúng mày ra khỏi xe cho chúng mày ngã chết!”
Lúc lão tam chạy nạn, mấy đứa trẻ trong nhà đều đã được 4-5 tuổi, trông cũng cùng trang lứa như ba bào thai, đặc biệt ba bào thai trông rất dễ thương và ngoan ngoãn, lúc bị đưa lên xe, nhìn thấy mấy người xa lạ như bọn chúng cũng không hề tỏ ra sợ hãi, rất ngoan thì trong lòng lập tức sinh ra cảm xúc khác thường.
“Nhìn bao nhiêu lần cũng được, nếu anh làm chúng sợ phát khóc, chẳng phải càng thêm rắc rối hơn sao?” Lão tam nhìn qua kính chiếu hậu một cái rồi nói.
Mặc dù mấy người từng giết rất nhiều người, nhưng họ chưa bao giờ ra tay với những sinh mạng nhỏ bé như vậy.
Trước khi làm chuyện này, bọn họ cho rằng giữa mạng của người lớn và mạng của trẻ con cũng không khác nhau cái gì cả.
Nhưng hiện tại trong tay họ đang nắm mạng ba đứa bé xinh đẹp vẫn còn non nớt, nghĩ đến lúc nữa sẽ giải quyết chúng thì trong lòng lập tức nảy sinh cảm giác bực bội và kháng cự khó có thể bỏ qua!
Phúc Bảo giơ tay nói: “Chú ơi, cháu muốn uống nước!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play