Lương Phương nhớ lại khoảng thời gian mình yêu thương, chiều chuộng, dỗ dành Thẩm Tri Vận thì Thẩm Tri Tuyết phải chịu khổ, bị người ta đánh đập ở nơi nào đó, nỗi đau này dâng lên từng đợt như mũi kim đâm vào tim anh ta.
Thẩm Tri Vận nhíu mày, cảm xúc bắt đầu kích động: “Có phải Tần Lâm đã che chở cho kẻ ăn mày kia không? Kẻ ăn mày kia chính là người Tần Lâm đã tìm đến, vì chuyện của nhà họ Chu mà cô ta cố ý hại con của chúng ta!”
Lương Phương nghe cô ta luôn miệng gọi Thẩm Tri Tuyết là ăn mày thì trong lòng lại đau đớn không thôi nhưng Thẩm Tri Vận vừa mới mất con, anh ta cũng không thể quá đáng: “Đầu óc cô ấy mơ hồ, cũng không phải cố ý, cô ấy…”
Lương Phương còn chưa dứt lời thì Thẩm Tri Vận đã không nghe nổi nữa, cô ta đang tự hỏi lời anh ta nói còn là tiếng người sao?
“Lương Phương! Bọn họ làm hại con của chúng ta!” Thẩm Tri Vận còn chưa dứt lời thì nước mắt đã rơi không ngừng.
Lương Phương muốn lau nước mắt cho cô ta như một thói quen: “Tri Vận, anh đã tìm thấy chị gái của em!”
Cảm xúc đang đau thương tột cùng của Thẩm Tri Vận kết thúc đột ngột vì lời nói này của Lương Phương. Chị gái của cô ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT