Tần Lâm sẽ không cho cô ta cơ hội ngăn cản mình: “Chu Hồng Kỳ, người chân chính yêu đương và vụng trộm với La Trấn là cô! Không phải tôi! Nếu các người không tin thì có thể nhìn xem Chu Hồng Kỳ có còn là xử nữ nữa không!”
Môi Chu Hồng Kỳ đã trắng bệch, hai gò má cũng tái nhợt. Làm sao Tần Lâm dám chứ?
Sao Tần Lâm dám nói ra?
“Tần Lâm, bản thân cô còn chưa giặt sạch đũng quần hôi thối của mình mà bây giờ còn muốn hãm hại con gái tôi! Hôm nay, không xé cô ra thì tôi không còn là Lý Cầm nữa!” Lý Cầm giận tím mặt, bà ta tức đến mức mất lý trí, chỉ muốn lập tức vọt đến chỗ Tần Lâm.
“Dì Lý, Chu Hồng Kỳ có làm ra loại chuyện này không thì dì chỉ cần đưa cô ta đi bệnh viện kiểm tra một chút là biết ngay.” Tần Lâm rất linh hoạt, chỉ hai ba bước cô đã tránh né được Lý Cầm.
“Chu Hồng Kỳ người ta là người có phép tắc, không phải suốt ngày cợt nhã trước mặt đàn ông như cô ta.”
“Mẹ Hồng Kỳ nói rất đúng! Tần Lâm còn chưa giặt sạch đũng quần hôi thối của mình thì làm gì còn mặt mũi mà nói người khác?”
“Nhưng Chu Hồng Kỳ cũng không giống một cô gái chưa trải qua việc quan hệ nam nữ.”
“Bà Vương, bà nói cái gì?”
Bà Vương là bà đỡ, bà ấy cũng có khả năng nhìn ra: “Tư thế lúc Chu Hồng Kỳ bước đi đúng là không giống một cô nương chưa trải qua chuyện đó.”
Bà Vương không có quan hệ gì với nhà họ Tần và Tần Lâm cả, bà ấy sẽ không phải vô duyên vô cớ nói chuyện giúp Tần Lâm.
Nếu bà ấy đã nói như vậy…
Mấy người đứng xung quanh lập tức im lặng. Lẽ nào lời Tần Lâm nói là sự thật.
“Hồng Kỳ, lời Tần Lâm nói là thật sao? Giữa cháu và La Trấn thật sự có mối quan hệ không rõ ràng sao?”
“Đúng vậy, nếu lời Tần Lâm nói là thật thì cháu cũng là phụ nữ hư hỏng rồi!”
…
Lý Cầm tức sắp điên rồi, bà ta không đánh được Tần Lâm, con gái của mình thì bị gọi là phụ nữ hư hỏng: “Các người câm miệng lại cho tôi! Im miệng!”
Lý Cầm giống như một con thú dữ hung ác, bà ta trừng mắt nhìn Chu Chí Quốc: “Chu Chí An, anh để vợ mình hãm hại em gái anh như thế sao? Mỗi ngày, cô ta ở trong nhà đánh em gái anh còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại chết con gái tôi đúng không?”
Tần Lâm có xuất thân trong sạch, việc cô và La Trấn bỏ trốn, nhiều nhất cũng chỉ bị giám sát lao động.
Nhưng nếu là Chu Hồng Kỳ, nếu cô ta làm ra chuyện hư hỏng đó thì sẽ bị xử bắn.
Tần Lâm che chắn cho Chu Chí Quốc, cô lên tiếng trước anh: “Là tôi hãm hại sao? Dì có bản lĩnh thì đi báo cảnh sát đi! Tôi và các người cùng nhau đi đến sở cảnh sát. Nếu tôi nói dối, tôi lập tức chấp nhận sự phê bình và giáo dục từ các đồng chí cảnh sát.”