Sai lầm lớn nhất của Chu Chí Quốc mắc phải là tin tưởng người làm con như cha Chu, cho rằng ông ta vẫn còn lương tâm và lòng hiếu thảo.
Tần Lâm nhìn thấy anh biết điều như vậy, nụ cười không khỏi chân thành hơn một chút: “Nếu như tách ra ở riêng, ngày nào em cũng nấu cơm cho anh ăn, nuôi anh trắng trẻo mập mạp.”
Chu Chí Quốc có chút buồn cười, nhưng trong lòng lại mang theo chút chờ mong.
Tần Lâm lại đưa Chu Chí Quốc ra cửa, lúc Chu Chí Quốc quay đầu lại, nhìn thấy Tần Lâm vẫn đang đứng ở cửa nhìn theo anh rời đi, khóe miệng vẫn luôn không nhịn được mà nhếch lên.
Tần Lâm nhìn thấy người đã đi xa rồi, vỗ vỗ tay, tan ca rồi!
【 Leng keng! Phát hiện ký chủ tát vai phụ ác độc nhận được 20 tích phân! 】
【 Leng keng! Phát hiện ký chủ tiết lộ gương mặt thật của vai phụ ác độc trước mặt nhân vật phản diện, nhận được 1.000 tích phân!】
【 Leng keng! Phát hiện ký chủ khiến cho vai phụ ác độc chịu tổn thương nghiêm trọng về thể xác và tinh thần nhận được 50 tích phân! 】
Tần Lâm không biết sau khi phân gia, thì còn có thể thuận lợi kiếm điểm tích lũy như này nữa hay không.
Nhưng nếu như vì những điểm tích lũy này mà khiến những người khác ở nhà họ Chu chiếm lợi thì cô lại không vui.
Dù sao số điểm tích lũy có thể kiếm ra được từ trên người pháo hôi cũng có hạn, còn không bằng cô đem tầm mắt phóng xa hơn chút.
Có rất nhiều người được trời chọn bên cạnh nam phụ nữ phụ.
Trở lại phòng, Tần Lâm lấy ra một mâm chân gà đã được nấu chín ra gặm.
“Tiểu Quang, ta là pháo hôi? Hay là diễn viên phụ?”
【 Ký chủ là diễn viên phụ.】
“Nếu ta tát bản thân ta một cái thì được bao nhiêu điểm tích lũy?”
【 ……Nếu không thì ký chủ cứ thử xem?】
“Thử thì thử.” Tần Lâm nói tới nói lui, nhưng ăn thì vẫn cứ ăn.
Chân gà vừa tê lại vừa cay, làm món khai vị hết sức ngon miệng, càng ăn lại càng muốn ăn thêm.
Sau khi gặm xong, Tần Lâm cởi bao tay dùng một lần ra, đem những rác rưởi còn sót lại ném tới trạm xử lý rác.
【Ký chủ không thử xem?】
Tần Lâm lấy một lon Coca lạnh ra từ siêu thị bách hóa, uống một hớp, sảng khoái ợ ra một hơi, “Nói mà mi còn tin? Xem ra là mi chưa hiểu ta.”
….
Ký chủ thật là khoe khoang!
Nó cũng nhìn không nổi nữa!
【Ký chủ, có phải cô cho rằng đại vai ác đã ở trong tầm khống chế của cô rồi đúng không?】
“Chẳng lẽ không phải?” Tần Lâm đã nhìn ra được rõ ràng Chu Chí Quốc đã động lòng với cô.
【Nếu đại vai ác dễ dàng động lòng như vậy, thì anh ấy cũng không phải là boss phản diện cuối cùng, ngay cả hào quang của Người được trời chọn cũng chưa có biện pháp ảnh hưởng hoàn toàn đến hắn, cô cho rằng chỉ một trò mỹ nhân kế mà nhanh như vậy đã khiến cho một kẻ đại vai ác có xuất thân quân nhân mê đến thần hồn điên đảo hay sao?】
Tần Lâm không phục, “Ta chỉ dùng mỹ nhân kế thôi sao? Ta còn dùng giấu trời qua biển, khổ nhục kế, ly gián, mượn xác hoàn hồn, từ không thành có! Ta còn tương kế tựu kế!”
【Ký chủ lợi hại, nhưng đại vai ác cũng không dễ công lược như vậy, một khi hào quang may mắn quá thời hạn thì đại vai ác sẽ hoàn toàn tỉnh táo, đối với tình cảm của cô cũng sẽ suy xét lại.】
“Anh ấy như bây giờ là vì chịu ảnh hưởng của hào quang may mắn sao?” Vẻ mặt Tần Lâm nghiêm túc hẳn lên.
【Đúng vậy! Hào quang may mắn khuếch trương suy nghĩ trong lòng của anh về cô, nếu không thì đại vai ác cũng sẽ không cảm thấy canh cánh trong lòng với cô nhanh như vậy!】
Sắc mặt Tần Lâm không vui, “Sau khi hào quang may mắn quá thời hạn thì anh ấy sẽ thế nào? Chắc sẽ không còn muốn đánh gãy chân ta nữa chứ?”
Nếu là như thế, còn không bằng cô hung hăng đánh gãy chân anh trước!
【Ký chủ yên tâm! Đại vai ác sẽ không đánh gãy chân cô, nhưng mà đại vai ác rất khôn khéo, tốt nhất là ký chủ đừng để anh ấy nghi ngờ cô.
Trong truyện gốc anh đối đầu với nam nữ chủ, thiếu chút nữa làm cho nam nữ chủ không lật người được, nguyên nhân chính bị che giấu đó là nhắm vào hào quang của Người được trời chọn!】