Tối qua vì chuyện Thẩm Tranh bị ám sát mà Mộ Thiền vừa kinh hãi vừa hoảng sợ, tiêu hao rất nhiều thể lực nên lúc trở về đã ngủ một giấc tới tận sáng.
Nàng vốn định ngủ thêm một lúc nhưng lại nghe thấy Tụng Nhị với Yên Lộ cãi nhau.
“Hôm qua ngươi kéo ta làm gì, để quận chúa với họ Thẩm ở cùng một phòng, nhỡ bị truyền đi thì sao?”
“Chỉ cần ngươi không nói linh tinh, ta cũng không nói thì ai biết được. Ta không túm ngươi, nhỡ hắn muốn giết ngươi thì ngươi bảo quận chúa phải làm gì? Trơ mắt nhìn ngươi bị giết hay quỳ xuống cầu xin hắn?”
Mộ Thiền bất đắc dĩ, đành ngồi dậy quỳ trên giường: “Hai em đừng cãi nhau nữa, chuyện đã xảy ra rồi.”
Tụng Nhị đẩy Yên Lộ một cái, chạy tới trước nói: “Người đừng trách Yên Lộ, nàng ta không cố ý đánh thức người đâu.”
Mộ Thiền thở dài: “Ta không trách Yên Lộ, ta chỉ muốn trách em. Tụng Nhị, ta không thể giữ em ở bên người được nữa, nhưng em cả đường đi theo bảo vệ ta, cũng tính là có công lao. Ta không bạc đãi em, trước hết em đến viện khác ở đi, chờ đến lúc về kinh thì em theo ta về, ta thả em về đoàn tụ với người thân.”
Tụng Nhị thất kinh, vội vàng quỳ dưới giường: “Quận chúa, sao người lại nói vậy ạ? Tụng Nhị một lòng suy nghĩ vì người, trên đường ăn gió nằm sương nô tỳ cũng cố hết sức hầu hạ người, người không thể đuổi nô tỳ đi.”
Mộ Thiền đưa tay đỡ Tụng Nhị: “Em có biết không, những lời nói khi rảnh rỗi của em với những phụ nhân hầu hạ ta đều đã rơi vào tai người có dụng tâm kín đáo rồi, suýt nữa muốn tính mạng của ta. Ta biết em tính tình ngay thẳng, nhiều khi nói chuyện không suy nghĩ, ở kinh thành thì chưa tính nhưng bây giờ thì không được. Tạm thời em cứ ở riêng đi, đối với em hay ta đều tốt cả.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play