Tiểu tiên nữ nhỏ xinh đẹp

Chương 4: Chính là cô ấy.


1 tháng

trướctiếp

" Bạn học Lâm Hạ An…."

Nghe thấy có người gọi mình , cô quay ra thì nhìn thấy là đám người Trần Lục .

Thời Dụ chạy tới trước mặt cô , tươi cười nói:" Bạn học Lâm Hạ An , cậu đến đây để học đàn dương cầm sao?"

Cố Thưởng phụt cười nói:" Mẹ nó Thời Dụ , đến đây không học đàn duơng cầm thì cậu nghĩ có thể làm gì"

Thơi Dụ gãi đầu cảm thấy tên Cố Thưởng này nói cũng có lý.

Sau một lúc hàn huyên với đám Thời Dụ thì cô liền đi vào lớp học.

Một lúc sau , Hứa Niệm gọi cho anh nói đi đón Lâm Hạ An từ lớp học qua nhà mình . 

Hôm nay , Lâm Thành và Trần Khánh Lâm đã kí được hợp đồng ở mảnh đất kia nên tổ chức tiệc mừng tiện thể chúc mưng sinh nhật ông cụ Trần .

 

Kết thúc tiết học , Lâm Hạ An đi ra thì thấy Trần Lục đang lười biếng dựa vào tuờng hút thuốc.

Nghe thấy tiếng động , Trần Lục quay ra thấy Lâm Hạ An đang ngơ nhìn mình , anh bật cười . Lười giải thích với cô nên anh lém điện thoại cho cô xem:" đi thôi , tôi đưa cậu về".

Nói rồi anh chặn một chiêc taxi tự mình chui lên đó . Liếc thấy Lâm Hạ An vẫn chưa có động tĩnh gì liền nhêch mày gọi cô lại:" bạn học Lâm Hạ An , cậu muốn đứng đấy luôn sao".

Lâm Hạ An lấy lại tinh thần nói với Trần Lục :" Nhưng tôi chưa mua quà gì cho ông cả".

“ Cậu nghĩ ông ấy còn thiếu thứ gì sao?”.

 

Xe đến biệt thự của Trần Gia thì dừng lại . Trần Lục trả tiền cho tài xế rồi ung dúng bước vào cửa . Theo sau là Lâm Hạ An.

Bữa tiệc lần này có rất nhiều người .

Bươc vào cửa , Thẩm Mang Tình đang lấy long ông cụ Trần thì liên thấy Trần Lục về . Cô bèn giở thói õng ẹo chạy tới bên cạnh Trần Lục :" Trần Lục , sao bây giờ cậu mới về ?"

“ Tôi về lúc nào thì cậu quản được sao” Trần Lục không thèm để ý Thẩm Mang Tình liền cất bước đi lên lâu.

Thẩm Mang Tình nhìn thấy Lâm Hạ An cũng có mặt ở đây thì liền thắc mắc liếc nhin cô một cái rồi cao ngạo bước đi.

Lâm Hạ An đi tới bên cạnh ông cụ Trần , chúc mừng sinh nhật ông nói miìn quên mua quà sinh nhật cho ông muốn xin lỗi ông cụ.

Ông cụ Trần thoải mái đáp lai:" Không sao đâu Tiểu An An , cháu đến đây là ông đã vui rồi . Ông còn phải chuc mưng gia đình cháu đã kí đươc hợp đồng lớn nha".

Lâm Hạ An ngoan ngoãn đáp lại lời ông cụ.

Lúc này , quản gia nhà họ Trần gọi Lâm Hạ An đi thay lễ phục.

Hứa Niệm đã dặn quản gia lúc Lâm Hạ An đến thì đưa cho cô bộ lễ phục mà mình đã cất công chọn.

Lâm Hạ An mặc chiếc váy màu đỏ mận dài đến đầu giối khoe ra đường cong tuyệt đẹp của mình .

Các khách mời có mặt liền muốn tiến tới làm quen cho con trai mình.

Lâm Hạ An khéo léo từ chối tất cả .

Trần Lục đứng từ trên quan sát nhìn cô .Anh cảm thấy Lâm Hạ An có chút gì đó rất giống với cô gái ấy.

Trần Dạ không biết về từ lúc nào , đi đến bên cạnh Trần Lục nói:" Cảm thấy cô ấy rất quen sao?"

Trần Lục hơi bất ngờ khi anh trai đọc được suy nghĩ của mình , anh nhếch mày nói:" Ừm… có chút quen"

Trần Dã :" em quên rồi sao?"

Trần Lục :"…."

“ Là cô bé lúc nhỏ luôn lẽo đẽo theo sau em ”

Trần Lục nghĩ thầm trong lòng thì ra chính là cô . Bảo sao anh càng nhìn Lâm Hạ An thì càng thấy quen.

Trần Dã nói tiếp:" nhưng em lúc nào cũng kiếm cách bắt nạt người ta , khiến cho cô bé khóc chạy đi tìm mẹ".

Trần Lục:…"

 

Trong bữa tiệc , rất nhiều người tìm đến ông cụ chúc mừng sinh nhật rồi đi qua chúc mừng Lâm Thành và Trâầ Khánh Lâm.

Lâm Hạ An ngồi trên ghế dài nói chuyện với Hứa Niệm và Bạch Cẩm .

Lúc này , Bách Hạ dẫn theo Thẩm Mang Tình đến làm quen .

Thẩm Mang Tình liếc nhìn Lâm Hạ An rôì ngồi xuống bên cạnh Hứa Niệm dẻo miệng ngọt giọng gọi “ Dì Hứa Niệm…”

Hứa Niệm nhìn Thẩm Mang Tinh cười nói:“ Tiểu Tình ,ngồi xuống đây với dì”

Thẩm Mang Tình :" Dạ"

Đột nhiên Chu Giai gọi cho Lâm Hạ An nên cô đành xin phép ra ngoài .

Chu Giai :" An An….cậu đang làm gì vậy?"

Lâm Hạ An :" Mình đang ở Trần Gia"

Chu Giai :" A… sao cậu lại ở đó?'' Chu Giai đầy dấu hỏi chấm trên đầu hỏi cô.

Lâm Hạ An bình tĩnh giai thích cho Chu Giai sự viêc .

Chu Giai :" Ồ, vậy sao. A… đúng rồi , mình và Cố Thưởng làm lành rồi"

Lâm Hạ An :" Các cậu làm lành rồi sao?"

Cô biết Chu Giai rât dễ dỗ chỉ cần nói ngọt với cô ấy thì sẽ nguôi giận nhưng vẫn cố tình hỏi xem Cố Thưởng làm cách nào dỗ dành cô.

Chu Giai:" cậu ấy nói xin lỗi minh rồi hứa sẽ mua trà sữa đậu đỏ cho mình 1 tháng ".

Lâm Hạ An :"…"

Chu Giai :" An An , đến lúc đó mình sẽ chia sẻ trà sữa với cậu nha"

Lâm Hạ An cười :" ừm ".

 

Sáng hôm sau , Lâm Hạ An lên lớp rồi mà vẫn chưa thấy Chu Giai .

Một lúc sau , cô thây Chu Giai đang thở dốc ngồi vào chỗ:" Mẹ kiếp, hôm nay đường quá nhiêu xe , làm tớ xuýt chút nữa đến muộn"

Lâm Hạ An nhẹ nhang an ui cô noi cô đi sơm hơn một chút là đuợc.

Tiết đầu tiên là tiếng anh . giáo viên bước vào lớp nói với bọn họ lấy giấy ra kiểm tra .

Dưới lớp , đám người kêu than thảm thiết.

Lâm Hạ An học môn tiếng anh rất tốt nên chỉ cần đọc sơ qua lại bài học là có thể làm kiểm tra.

Ở cửa lúc này , chàng thiếu niên đội một chiếc mũ đen trên đầu , luời biếng kêu giáo viên.

Giáo viên tiếng anh nhìn Trần Lục chất vấn tiếng :" trần Lục , sao em đến muộn vậy hả?"

Trần Lục :'' em đợi đèn đỏ nên đến muộn ạ"

Cả lớp cươi lớn thán phục đúng là Trân ca của bọn họ.

“ Em chờ đèn đỏ cả một tiết hoc sao? Em mau vào lớp lấy giấy ra kiểm tra ”

Trần Lục ngáp một tiếng buớc vào lớp.

Dụ Thời bên cạnh không nhịn được hỏi anh: Anh Lục , tối qua anh chơi game muộn vậy sao?''

Trần Lục :" không chơi"

“ Vậy anh làm gì mà đến muộn vây?”

Trần Lục liếc mắt nhìn Thời Dụ :" đứng đợi đèn đỏ "

Thời Dụ:" …"

Cố Thưởng :" A… Anh Lục , không lẽ anh cùng cô gai nào chiến đấu cả đêm sao?"

Thời Dụ :" Đm…"

Trần Lục nhếch miệng cười không quan tâm bọn họ mà nằm xuống bàn ngủ.

Cố Thưởng :" Cmn, anh Lục , anh không nói gì là ngầm chấp nhận rồi sao ? hahaha".

Lâm Hạ An ngồi phía trên nghe bọn họ nói chuyên , không biết mặt từ bao giờ đã đỏ như trái cà chua. Cảm thấy bọn họ quá xấu xa.

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp