Tiểu tiên nữ nhỏ xinh đẹp

Chương 3 : Xin chào , bạn học Lâm Hạ An


1 tháng

trướctiếp

Trên xe Lâm Nguyên hỏi cô buổi học đầu tiên thế nào , cô cũng chỉ đáp qua loa để cho xong , Lâm Nguyên thấy vậy thì tức đến bất cười:

“ Lâm Hạ An , em có phải em gái của anh không hả?”

Lâm Hạ An:'' em cũng không biết đâu ,cái này thì anh phải hỏi mẹ nha"

“em được lắm…..”Lâm Nguyên tức giận không thèm quan tâm đến cô nữa. 

Lâm Hạ An không muốn so đo với anh trai tiếp tục nhắn tin với Chu Giai.

Về đến nhà Lâm Hạ An vào phòng cât đồ rồi đi tắm .

Một lúc sau quản gia đến gọi cô xuống ăn cơm .

Thấy cô đi xuông , Bạch Cẩm gọi cô lại hỏi han rồi bảo:'' Lâm Hạ An , mẹ đăng kí lớp học đàn dương cầm cho con rồi , còn khiêu vũ thì tối mai sẽ có giáo viên đến dạy riêng cho con''.

Lâm Hạ An từ nhỏ đã có năng khiếu về nhảy múa nên cha mẹ cô cũng ủng hộ cô về việc này.

“ Cô Lam Lam không dạy con nữa hay sao ạ?” 

" Mẹ đã cố thuyết phục Uyên Lam đến đây nhưng cô ấy nói gia đình cô ở Khương Giang nên cô không thể đi được . Cô ấy muốn mẹ thay cô ấy gửi lời xin lỗi cho con''

Uyển Lam là giáo viên dạy đàn dương cầm cho cô lúc trước nhưng do nhà cô chuyển đi nên không dạy cho cô nữa.

Lâm Hạ An có chút buồn nhưng vẫn nói :'' không sao đâu mẹ , cô ấy cũng đã dậy con rất lâu nên con muốn cảm ơn cô ấy một tiếng"

Cô ăn tối xong thì nên phòng làm bài tâp rồi đi ngủ .

Đã một tuần trôi qua , tài xế riêng của gia đình Bùi Quách Thẩm cũng đã giải quyết xong việc nhà nên đã đến thành phố C làm việc trở lại.

Sáng nay khi đang ăn sáng cha cô nói sáng nay Quách Thẩm sẽ đưa cô đi học. Cô vui vẻ đồng ý.

“ Bác Quách Thẩm , gia đình bác không sao rồi ạ?” Lâm Hạ chạy đến ghế phụ của chiếc Land Rover .

“ Ừm… nhờ có Lâm tổng mà bác đã giải quyết hết mọi việc rồi” Bùi Quách Thẩm tươi cười trả lời cô .

Bùi Quách Thẩm:'' Học xong rồi thì chờ bác ở cổng trường nhé , hôm nay cô giáo dạy múa của cháu đến"

Lâm Hạ An ngoan ngoãn trả lời:" Dạ"

___

Chu Giai thấy cô vào lớp thì liền chạy lại ôm cô ,thơm chụt lên bên má của cô:'' An An của tớ thơm quá đi mất". 

Sau mấy hôm thì tinh cảm của cô và Chu Giai đã trở nên thân thiết hơn nên cô cũng không ngại việc Chu Giai ôm cô thế này.

Lâm Hạ An:" Giai Giai , cậu làm bài tập toán chưa?"

Chu Giai:" Tớ làm rồi nè, vừa mới chép của lớp trưởng đó" cô vừa nói vừa cười hì hì.

" có thể cho tớ mượn được không , có một câu tớ không biết làm'' 

Chu Giai nhiệt tình đáp lại:'' được cậu lấy đi"

Cô ấy vừa nói xong thì mọi người lập tức nhìn ra cửa , có người thậm chí còn chạy ra.

Ngoài cửa , một cô gái có dáng người mảnh khảnh , trang điểm đậm bước vào lớp. Có rất nhiều bạn học chạy ra chào hỏi cô ấy.

“ cậu ta chính là Thẩm Mang Tình , con gái cưng của Thẩm gia . Mấy hôm trước không đi học là vì cậu ta ra nước ngoài tham gia cuộc thi múa đó” Chu Giai thấy Lâm Hạ An nhìn Thẩm Mang Tình thì nói.

Lâm Hạ An :'' cậu ấy đẹp thật đó''

Chu Giai :'' cậu ấy đẹp thì đẹp thật nhưng cậu ta rất đáng sợ "

Lâm Hạ An:"???"

Cô gái ngồi phía trên không nhịn được mà quay xuống nói với bọn họ' 

“ Cậu mới chuyển đến đây nên không biết , Thẩm Mang Tình thích Trần Lục , cô gái nào mà đến gần Trần Lục là cô ta sẽ bắt nạt đến khi chuyển trường mới thôi” 

Chu Giai gật gật đầu nói :'' đúng đó , năm ngoái có một người gửi thư tình cho Trần Lục bị cậu ta phát hiện . Kết quả cô gái kia bị ép đến mức phải chuyển trường"

Lâm Hạ An nhìn vào Thẩm Mang tình hỏi:'' Vậy tại sao lại có nhiều người bao quanh cậu ta như vậy?''

“ Cái này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là họ muốn làm quen với cậu ta để hưởng ké hào quang rồi."

“ Giáo viên không quản lý cậu ta sao” Lâm Hạ An hỏi.

"Cậu ta chơi với mấy người ở  Tam Trung , mà nhà họ Thẩm chỉ có mỗi cậu ta nên không ai giám đắc tội"

Các cô ngồi nói chuyên môt lúc thì bọn Trần Lục đi vào.

Thẩm Mang Tình thấy Trần Lục đến thì chạy lại nhõng nhẹo gọi cậu ta:'' Trần Lục , tớ về rồi , cậu có nhớ tớ không"

Trân Lục liếc nhìn Thẩm Mang tình đang làm càn , lạnh lẽo nói một câu:" cút"

Thấy Trần Lục không biểu cảm gì làm Thẩm Mang Tinh tức giận nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra đáng thương :" Cậu không nhớ tớ nhưng tớ nhớ cậu lắm đó . A… đúng rồi , tớ ra nước ngoài thi được giải đó , cậu thấy tớ có giỏi không nào".

Mới sáng sớm , Trần Lục vẫn còn ngái ngủ liền không chịu được mà chửi bậy:" Mẹ nó, ông đây nói cô cút ra mà cô không nghe à"

Nói xong anh nhấc chân rời đi mà không thèm để ý cô ta.

Bọn Dụ Thời , Cố Thẩm cũng biết Trần Lục không thích cô ta nên không thèm nể tình mà đi ngang qua về chỗ ngồi.

Thẩm Mang Tình liếc nhin Trần Lục đi về chỗ ngồi mà không quan tâm đến cô liền tức giận giậm chân.

Có người thấy thế thì vội chạy đến an ủi cô ta:'' Mang Tình , không sao đâu , chắc do Trần Lục tức giận vì cậu về muộn quá thôi , cậu chỉ cần dỗ cậu ấy một chút thì Trần Lục sẽ hết giận mà"

Thấy bọn họ cũng có lý nên cô cũng nguôi giận phần nào , ngậm ngùi bước về chỗ của mình.

Một lát sau giáo viên vào lớp nên chuyên này nhanh chóng được cho qua.

Phía duới , Dụ Thời nóng lòng muốn làm quẹn với tiểu tiên nữ nhỏ nên đã chọc chọc vai cô.

“ Bạn học Hạ An , cậu có thể chỉ tớ câu này được không?"

Cố Thưởng ngồi sau cậu ta một bàn nghe thấy thì thốt lên:" mẹ kiếp , Dụ Thời , cậu chăm chỉ học từ bao giờ thế?"

Dụ Thời :" Hừ…ông đây đột nhiên muốn học , không được sao"

Cố Thưởng liếc nhìn Lâm Hạ An cười nói:" được được , cậu muốn học lúc nào cũng được, haha" 

Dụ Thời liếc nhin cậu ta rồi lại nhìn Lâm Hạ An :'' cậu đừng quan tâm ta"

Lâm Hạ An gật gật đâầ rồi nhẹ giọng giảng bài bài cho cậu ta.

Giọng nói nhẹ nhang bay thẳng vào tai Trâầ Lục đang ngồi bên cạnh, anh liếc mắt nhìn Hạ Lâm An .

Khuôn mặt cô tinh sảo , ánh nắng chiếu vào làm cô càng xinh đẹp.

Trần Lục thất thần hồi lâu rồi đảo mắt qua chỗ khác.

Buổi tối , Bùi Quách Thẩm đợi cô trước cổng trường.

Lâm Hạ An chạy lại chao ông ấy:"Bác Quách Thẩm , sao bác đến sớm quá vậy"

“ Bác vừa đon giáo viên của cháu nên tiện đón cháu luôn”

“A….cô ấy đến rồi sao ạ”

“ Đúng vậy , chúng ta mau về thôi”

“Dạ”

Cô theo Bùi Quách Thẩm về nhà.

Đến nhà Lâm Hạ An thấy giáo viên đang ngồi nói chuyện với mẹ cô thì cô vôi chayj tới chào hỏi .

“ Chao cô ạ , em là Lâm Hạ An”

“ Chao em cô đã nghe thấy mọi người nói về em, không ngờ em lai đẹp như vậy , cô tên là Kiều Ngữ"

Lâm Hạ An đỏ mặt vội xin phép moọ người lên thay đồ.

Cô thay đồ xong thì lên phòng múa .

Thấy cô giao chưa lên , Lâm Hạ An khởi động truớc .

Một lúc sau Kiêề Ngữ đi lên thấy Lâm Hạ An đang khơi đôộg liền đi vào khởi động cùng .

Buổi tối hoc xong mẹ cô gọi cô lai thay đồ đi ra ngoài ăn với Hứa Niệm.

Mấy hôm nay , Lâm Thành và Trần Khánh Lâm cùng đi công tác nên không có ở nhà . Họ nhìn chungs một miếng đất ở Cố Thành nên muốn hợp tác phát triển mảnh đất này . 

Lâm Hạ An thay đồ xong thì đi đến nhà hàng cùng với Bạch Cẩm.

Đến phòng được đặt riêng , cô thấy Hứa Niệm ngồi ở bàn ăn nhưng còn có thêm một nguời khác .

Chàng thiếu niên ngước đầu nên nhìn cô cuời:" Xin chào , bạn học Lâm Hạ An"

Cô đỏ mặt thắc mắc sao Trần Lục lại ở đây?

Hôm nay cậu mặc một cai áo T-shirt rộng màu đen cùng với quần ống hộp làm tóat nên vẻ thiếu niên của chàng trai.

Hứa Niệm thấy bọn họ quen nhau thì hơi bất ngờ :" Ồ , hai đứa quen nhau sao . Mẹ đang tính giới thiệu hai đứa với nhau đó "

Trần Lục:" bọn con là bạn cùng lớp "

“ Vậy sao…vậy mà con không nói cho mẹ”

Anh nhếc miệng cười nhẹ.

Hôm nay , Trần Lục bị mẹ kéo đến đây nói muôn giới thiệu với anh một người . Chỉ là có chút bất ngờ khi người mẹ anh nói lại là Lâm Hạ An .

Lâm Hạ An bị kéo đến ngôi cạnh Trần Lục .

Trong bữa cơm , Bạch Cẩm và Hứa Niệm ngồi hàn huyên rất nhiều thứ , đôt nhiện Hứa Niệm hoi cô:'' A… phải rồi Tiểu An , con thấy giaá viên dạy múa mới của con thế nào?"

Trần Lục đang cúi dầu xem điên thoại cũng ngước lên nhìn cô .

Thấy cô ngơ ngác , không hiểu thì mẹ cô Bạch Cẩm mới nói:" Kiều Ngữ là cô của Tiểu Lục "

Lúc này Lâm Hạ An mới a một tiếng:'' Cô Ngữ Ngữ dạy rât tốt ạ . Con thấy cô ấy múa rất chuyên nghiệp."

Hứa Niệm cười noi:" vậy là tốt rồi , Ngữ Ngữ cũng nói cháu rất có thiên phú về việc này."

Lâm Hạ An nguợng ngùng gật gật đầu .

Trần Lục ngồi bên cạnh cươi thầm bộ dáng dễ thương này của cô.

Khi về đến nhà , Lâm Hạ An Tắm rửa rồi làm bài tâp . Ban đầu cô còn theo kịp bài học nhưng tiến độ giảng bài của Nhất Trung nhanh hơn ở Khương Giang rất nhiều. Vậy nên Lâm Hạ An chỉ có thể cố gắng hơn.

Sáng hôm sau không có tiết học , Lâm Hạ An ngủ nướng đến 8 giờ thì dậy chuẩn bị đi tới trung tâm học đàn dương câm .

Bùi Quách Thẩm chở cô đến rồi nói với cô:" Tiểu An , chút nữa bác phải đi đón Lâm tổng nên không thể đón cháu luônđược , cháu ở đây chờ bác một chút nhé"

Lâm Hạ An :'' dạ , cháu không sao đâu ạ , cháu tự đi taxi về được ạ. Bác cứ đi đón cha cháu đi ạ"

Lâm Hạ An nhìn thấy Bùi Quach Thẩm vẫn hơi do dự liền nói:" chau không sao đâu ạ , bác cứ đi đi"

“ Vậy cháu ngồi tạm xe taxi về nhé, nếu xong việc sớm thì bác sẽ đến đón cháu ”

"Dạ'' Lâm Hạ An ngoan ngoãn gật đầu rồi tạm biệt Buù Quách Thẩm.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp