“Ôm tôi.”
Lâm Trạch Dương vừa đẩy cửa sổ ra, vừa thờ ơ nói.
“A!” Nicole bất ngờ không kịp đề phòng, trên mặt lộ ra vẻ ngơ ngác, tuy rằng nước Mỹ cởi mở hơn, nhưng Nicole cũng biết Trung Quốc là nơi như thế nào, nơi này không phải nói ôm nhau chính là yêu nhau sao?
Tại sao bây giờ Lâm Trạch Dương lại bảo mình ôm anh ấy? Chẳng lẽ anh ấy cũng giống những người khác, có ý đồ gì đó với mình?
“A cái gì mà a, nhanh lại đây ôm tôi.” Lâm Trạch Dương hơi không kiên nhẫn nói với Nicole.
Nicole suy nghĩ một lát, vẫn quyết định không ôm Lâm Trạch Dương, cô chỉ muốn trở thành bạn bè với anh, nghĩ như vậy, cô nghiêm túc nói với Lâm Trạch Dương: “Tôi thấy mình không thể làm được loại chuyện này, dù sao chúng ta không phải là kiểu quan hệ đó, ở Trung Quốc…”
Lâm Trạch Dương tức giận hơi vò vò đầu Nicole, nói: “Còn nhỏ mà đã nghĩ linh tinh rồi, cô nghĩ gì vậy, nếu cô không ôm tôi, thì sao tôi có thể đưa cô ra ngoài.”
“A?” Nicole sửng sốt, hóa ra bản thân cô nghĩ sai, mà quan trọng hơn là, Lâm Trạch Dương chỉ coi Nicole cô đây như một đứa con nít!”
Nicole này chính là siêu sao đó! Là nữ thần trong lòng mọi người!
Nicole có chút không vui, hơi bĩu cái miệng nhỏ nhắn, vốn cô đã có vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành, làm như vậy lại tăng thêm vài phần đáng yêu, như là em gái nhỏ nhà bên.
Lâm Trạch Dương cũng không phải là người biết đọc không khí, hơi không kiên nhẫn nói: “Vậy cô còn muốn ra ngoài chơi không?”
“Này, cô còn đứng đó làm gì? Tôi đem thức ăn ngon đến cho cô.” Lâm Trạch Dương đi ra hai bước, lại quay lại vỗ nhẹ lên bả vai Nicole.
Cặp mắt Nicole lập tức sáng lên, cô nhanh chóng ôm lấy Lâm Trạch Dương, nhưng vẫn nghi hoặc hỏi: “Chúng ta ra khỏi đây như thế nào?”
“Tuyết Tinh, đây là bạn tôi, đêm nay sẽ ở lại đây. Cô ấy rất ngoan, sẽ không gây phiền phức cho chị đâu, chị muốn cô ấy giúp gì cũng có thể kêu được.” Lâm Trạch Dương bình tĩnh nói với Lý Tuyết Tinh.
“Ôm chặt tôi, đi thôi!” Nói xong, Lâm Trạch Dương nhẹ nhàng nhảy ra ngoài cửa sổ, mặc dù rõ ràng anh còn đang ôm theo một người.
Nữ trợ lý mắng chửi trong lòng, cầm máy lên gọi cho Alice, thế nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến âm thanh máy bận. Người trợ lý không còn cách nào khác đành phải thôi, thế nhưng lại nắm chặt bàn tay, rõ ràng là rất tức giận.
“A!” Nicole không nhịn được cao giọng hét một tiếng, bọn họ ở tầng mười chín của khách sạn, tức là bây giờ bọn họ đang rơi từ tầng mười chính xuống!
Mà đúng lúc này, khi hai người rơi xuống một tầng, Lâm Trạch Dương đang ôm Nicole bằng một tay, thì một tay còn lại đột nhiên vươn ra nắm lấy lan can tầng mười tám!
Ngay sau đó, Lâm Trạch Dương lại buông tay, hai người rơi xuống tầng mười bảy.
Nữ trợ lý mắng chửi trong lòng, cầm máy lên gọi cho Alice, thế nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến âm thanh máy bận. Người trợ lý không còn cách nào khác đành phải thôi, thế nhưng lại nắm chặt bàn tay, rõ ràng là rất tức giận.
Một lúc lâu sau, cả hai cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất. Nicole chỉ cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, thậm chí hô hấp cũng không thông.
Quá kích thích! Giống như đang đóng phim vậy!
Cùng lúc đó, trong khách sạn.
“Này, cô còn đứng đó làm gì? Tôi đem thức ăn ngon đến cho cô.” Lâm Trạch Dương đi ra hai bước, lại quay lại vỗ nhẹ lên bả vai Nicole.
Nicole đột nhiên hét to một tiếng, sau đó ôm chặt lấy Lâm Trạch Dương, kêu lên: “Lâm Trạch Dương, anh là siêu nhân sao? Sao lại lại giỏi vậy chứ, vừa mới rồi quá đẹp trai luôn! Tom Cruise cũng không đỉnh bằng anh, đây là kungfu của Trung Quốc sao? Thật quá thần kỳ.”
Lâm Trạch Dương như thể chuyện này chẳng là gì, loại việc vừa rồi quả thật rất đơn giản với anh, trước kia khi làm nhiệm vụ, anh đã làm quá nhiều rồi.
Ánh mắt Nicole nhìn Lâm Trạch Dương sáng rực, cô luôn cảm thấy Lâm Trạch Dương chính là siêu nhân.
Tại sao bây giờ Lâm Trạch Dương lại bảo mình ôm anh ấy? Chẳng lẽ anh ấy cũng giống những người khác, có ý đồ gì đó với mình?
…
Cùng lúc đó, trong khách sạn.
Trợ lý của Nicole rốt cuộc cũng phát hiện Nicole và Lâm Trạch Dương không ở trong phòng, vẻ mặt trở nên rất khó coi.
“Bọn họ làm sao ra khỏi nơi này? Nhảy từ đây xống sao? Không! Không thể nào, làm sao có người có thể nhảy được từ tầng mười chín xuống chứ? Cũng không phải đang đi đóng phim đâu?”
“Tuyết Tinh, đây là bạn tôi, đêm nay sẽ ở lại đây. Cô ấy rất ngoan, sẽ không gây phiền phức cho chị đâu, chị muốn cô ấy giúp gì cũng có thể kêu được.” Lâm Trạch Dương bình tĩnh nói với Lý Tuyết Tinh.
Trợ lý đứng trước cửa sổ đang mở toang, nghĩ mãi mà không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, lập tức lại bùng giận.
Nicole làm đến toát hết mồ hôi, Lâm Trạch Dương mới buông tha cho cô.
“Lâm Trạch Dương! Thật đáng ghét, vậy mà dám mang Nicole đi! Không được, phải gọi ngay cho Alice! Phải đuổi ngay cái tên không đáng tin cậy này!”
Nữ trợ lý mắng chửi trong lòng, cầm máy lên gọi cho Alice, thế nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến âm thanh máy bận. Người trợ lý không còn cách nào khác đành phải thôi, thế nhưng lại nắm chặt bàn tay, rõ ràng là rất tức giận.
…
“Lâm Trạch Dương, tôi không muốn về khách sạn, anh đưa tôi về nhà được không?” Nicole đáng thương nắm lấy cánh tay Lâm Trạch Dương, cầu khẩn nói.
Lâm Trạch Dương hơi do dự, mặc dù trong nhà còn phòng cho khách, nhưng mang Nicole đến có phải sẽ rất phiền phức hay không?
Cùng lúc đó, trong khách sạn.
Nếu người khác thấy được cảnh này, chắc hẳn là điên lên mất nhỉ? Một siêu sao lớn như vậy, rất nhiều người chỉ để gặp mặt một lần thôi mà đã tốn không biết bao nhiêu tiền, thế nhưng bây giờ cô lại ở đây xin một người đàn ông mang cô về nhà, vậy mà người đó còn thấy khó xử?
“Mang tôi về nhé, được không?” Nicole lại hơn bĩu môi, vừa đáng thương vừa đáng yêu, như một chú mèo nhỏ đang tròn xoe mắt.
“Được rồi, nhưng cô không được gây rắc rối cho tôi.” Lâm Trạch Dương hết cách, đành phải bất đắc dĩ đồng ý với Nicole.
“Ôi, tốt quá, Lâm Trạch Dương, anh tốt nhất luôn đó.” Nicole reo lên như chú chim nhỏ vui vẻ, quay vòng quanh Lâm Trạch Dương.
Đến khi Lâm Trạch Dương đưa Nicole về nhà, Manh Manh đã ngủ rồi, còn Tần Quân Dao không biết đang bận gì nên cxung không về nhà.
Lý Tuyết Tinh đang ngồi trong phòng khách xem TV, nhìn thấy Nicole không khỏi cứng người tại chỗ.
“Tuyết Tinh, đây là bạn tôi, đêm nay sẽ ở lại đây. Cô ấy rất ngoan, sẽ không gây phiền phức cho chị đâu, chị muốn cô ấy giúp gì cũng có thể kêu được.” Lâm Trạch Dương bình tĩnh nói với Lý Tuyết Tinh.
“Ừm, ừm, tôi rất ngoan á, cô muốn tôi làm gì tôi đều sẽ làm.” Nicole vội vàng nở nụ cười ngọt ngào với Lý Tuyết Tinh.
Tại sao bây giờ Lâm Trạch Dương lại bảo mình ôm anh ấy? Chẳng lẽ anh ấy cũng giống những người khác, có ý đồ gì đó với mình?
Lý Tuyết Tinh suýt nữa té xĩu, đã không hiểu tại sao Lâm Trạch Dương đưa Tần Quân Dao và Manh Manh về đây, bây giờ lại mang thêm một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh siêu lớn tới nữa?
Lý Tuyết Tinh đã thấy Tần Quân Dao xinh đến không tưởng được, thế nhưng Nicole này cũng không thua kém Tần Quân Dao chút nào, ngay cả với gu thẩm mỹ phương Đông, ngoại hình của Nicole cũng không thể chê vào đâu được.
Còn người tên Lâm Trạch Dương này… rốt cuộc anh ta quen bao nhiều người đẹp vậy chứ? Sau này còn mang bao nhiêu người về nhà nữa đây?
“Nicole, cô thấy bên kia không? Cái bàn đó bẩn quá, cô mau đến lau sạch đi.” Lâm Trạch Dương thật sự cảm thấy mình đang thu nhận Nicole một đêm, cho nên anh thấy bản thân có quyền để Nicole làm chút việc gì đó.
“Này, cô còn đứng đó làm gì? Tôi đem thức ăn ngon đến cho cô.” Lâm Trạch Dương đi ra hai bước, lại quay lại vỗ nhẹ lên bả vai Nicole.
“Được, tôi lau ngay đây.” Nicole nghiêm túc gật đầu, sau đó thật sự bắt đầu dọn dẹp.
Cùng lúc đó, trong khách sạn.
Trời ạ! Người đẹp như vậy thế mà lại giống như người giúp việc vậy, Lâm Trạch Dương nói cái gì thì cô ấy làm cái đó?”
Lý Tuyết Tinh không khỏi đỡ trán mình, cô cảm thấy càng ngày cô càng cách xa Lâm Trạch Dương, nếu nói cho người chưa từng theo đuổi idol như Lý Tuyết Tinh thân phận của Nicole, chắc là lúc đó cô trực tiếp té xíu mất?
Lâm Trạch Dương phát hiện Nicole nghe lời, thậm chí còn nhờ Nicole dọn dẹp cả nhà, từ phòng khách đến phòng bếp, quả nhiên anh xem Nicole là người giúp việc!
Nicole làm đến toát hết mồ hôi, Lâm Trạch Dương mới buông tha cho cô.
Đúng là một tên điên.